Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn. Có thời giờ thì bạn có thể kiếm ra được tiền bạc - thường là như vậy. Y có thể không bao giờ tới thành La Mecque.
Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương. Thế này thì khó chịu thật. Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng.
Báo sản xuất rất mau là để cho mình đọc mau. Sau khi đã suốt ngày gắng sức lo cơm, áo, tự nhiên óc ta muốn suy nghĩ. Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.
Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích. Chẳng hạn bạn có thể đọc cuốn "Xem tranh cách nào?" của Clermont Witt, hay cuốn "Xét các công trình kiến-trúc cách nào?" của Russell Sturgis. Chắc bạn không dám cả gan chối cãi điều đó chứ? Nếu bạn chịu nhận mà còn không chịu bỏ ra một phần mỗi ngày để suy nghĩ kỹ lưỡng về lý trí, nguyên tắc và hành vi thì có khác gì muốn sáng thì phải có đèn, mà bạn lại nhất định không chịu thắp đèn không?
Bây giờ chúng ta kiểm điểm lại xem mỗi ngày để dành thì giờ được bao nhiêu. Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích. Họ khoe với bạn mỗi năm đọc được bao nhiêu cuốn.
Lúc này, tôi không cần biết đến nguyên tắc của bạn ra sao. Đáng lẽ tôi chỉ cho bạn thì xin bạn chỉ lại cho tôi. Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.
Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy. Bổn phận của ta là phải làm việc để nuôi thân và gia đình, là phải trả hết nợ nần và dành dụm cho nhà cửa thêm thịnh vượng. Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không.
Xã hội càng văn mình, phát triển thì con người càng phải đương đầu với những vấn đề khó khăn, nan giải, thời gian sống bị chia sẻ cho nhiều mối lo toan khác nhau, khiến cho chúng ta đôi lúc cảm thấy như đời mình bị rút ngắn lại. Nó chỉ cần thay đổi công việc, chứ không cần nghĩ, trừ những lúc ngủ. Rằng trước khi lập sổ chi tiêu thì giờ của mình thì trái đất vẫn quay đều đều và dễ dàng.
Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra. Vậy lúc đầu, xin bạn đừng làm nhiều quá. Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.
Nó chỉ cần thay đổi công việc, chứ không cần nghĩ, trừ những lúc ngủ. Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt. Browning, viết bằng thơ, và chứa nhiều chất thơ cực đẹp.