Họ đến để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với sự ra đi của một người đáng mến. Nhưng trên hết là Regis và Kathie Lee đã bày tỏ cảm xúc một cách chân thành, điều này thật sự đáng quý. Trước ngày đó, Burns hỏi Benny:
Một giọng nói rè rè ở đầu dây bên kia thốt lên, chậm rãi từng từ một: King hả? Boom-Boom Giorno đây. Phòng chật thì bảo khách ngồi gần, nhà rộng thì mời khách ngồi thưa ra. Ống kính quay phim không gây cho tôi nhiều áp lực.
Phòng chật thì bảo khách ngồi gần, nhà rộng thì mời khách ngồi thưa ra. Mùa hè năm nay còn oi bức hơn năm ngoái. Tôi thích họ là chính họ, tự do suy nghĩ và tự do bàn luận.
Hãy thử chọn một cái tên khác hay hơn xem. Chúng ta hãy thử tìm hiểu hai câu chuyện thú vị dưới đây của họ: Nhưng khi chúng tôi nói chuyện về hiện tại thì không có gì khiến anh ấy thấy căng thẳng nữa.
Sau cùng tôi hỏi anh một câu quen thuộc mà người ta thường hỏi nhau khi nói về cha mẹ: Nhưng khi đang nói câu thứ nhất, bạn có thể vạch ra trong đầu câu thứ hai. Việc nói không phải là sự cưỡng ép, không phải là một điều quá khó khăn phức tạp hay là cách để giết thời giờ.
Chỉ có năm từ, rõ ràng, rành mạch: Đây là nghề phát thanh! Đừng quên ghi âm giọng nói của chính mình. Nhưng đôi khi, ngay cả những tình huống ngặt nghèo nhất, người ta cũng hài hước một tí để vơi bớt sự căng thẳng.
Tình huống dở khóc dở cười nhất trong nghề phát thanh viên của tôi là câu chuyện vào buổi sáng đầu năm 1959, tại đài phát thanh WKAT, Miami. Đầu tiên là nó phải vừa tầm cao với bạn ( nếu có giá đỡ). Cậu lên chương trình được không Jim? Không sao, vẫn chạy tốt!
Vấn đề này thuộc lĩnh vực pháp lý, tôi không muốn bàn luận sâu về nó. Jim Bishop, nhà văn, nhà báo nổi tiếng, vốn là người New York nhưng từng định cư rất lâu tại Miami. Điều này chứng tỏ cách ăn nói góp phần quan trọng đến sự thành công hay thất bại trong nghề nghiệp của bạn.
Tôi phải làm gì? Một danh sách dày đặc câu hỏi đành xếp xó. Abraham Lincoln rất am tường điều này. Nhưng người khách làm tôi bất ngờ nhất, không ai khác hơn là Robert Mitchum.
Tôi nhấc máy lên và nghe thấy tiếng lách cách nhịp nhàng cùng giọng nói của một chàng trai trẻ: Xin chào anh Larry, câu lạc bộ Rotary đây. Anh ta nói đề tài này sẽ làm mọi người hứng thú lắm đây. Trong chương trình của tôi thì ngược lại, tôi không bao giờ hỏi những câu mà tôi đã biết trước câu trả lời.