Thì lúc đó họ trốn cả rồi, trốn mất mà không một lời cám ơn! Tôi xin hỏi một câu: "Tại sao bạn và tôi - hay nhà buôn ở Texas trên kia - gia ơn cho người khác có là bao mà lại mong được nhiều người cám ơn hơn Đức Chúa? Bên chồng tôi là một gia đình biết lẽ phải và tự tín. Lại như chuyện ông S.
Bà hãy thử thí nghiệm trong một tuần, sẽ thấy tâm thần nhẹ nhàng và sắc đẹp tươi tắn như thế nào. Trong đoạn đầu Cựu Ước kinh, thì Thượng Đế cho loài người làm chủ cả vạn vật. "Sau cùng tôi tìm đến một bác sĩ quen biết cũ.
Sao bạn không theo phương pháp của hai ông đó trong khi thi hành những quy tắc chỉ trong cuốn này? Nếu theo đúng, bạn sẽ có hai kết quả sau đây: Điều này thiệt lạ lùng và lý thú: một công việc hoàn toàn tinh thần không làm ta mệt được. Tôi ngẫng đầu, mạnh dạn đi xin một chân bán điện cụ.
"Khổ trí vì thấy một đống công việc bó buộc phải làm gấp cho xong, nội trong ngày". Cũng là những tờ giao kèo đó mà ông đọc đi đọc lại tháng này qua tháng khác. Nếu chúng ta muốn bồi dưỡng một tâm trạng để được yên vui thì chúng ta phải theo quy tắc số một này:
Trong diễn văn có câu này được lưu truyền muôn thuở: Tôi leo từ trên sàn gác xuống, đặt chân lên thành một cửa sổ rồi nhảy xuống đất. "Bệnh u uất tựa như một thoái oán hờn dai dẳng, chủ ý để được người xung quanh luôn luôn thương hại săn sóc tới mình.
Họ muốn được yêu mến, song cách độc nhất để được yêu mến lại là chớ đòi hỏi tình yêu mà phải vung nó ra, đừng mong báo đáp. Các vị bác sĩ ngạc nhiên vô cùng. Thiếu thời ông được học ít, bắt đầu làm trong một tiệm nhỏ ở nhà quê rồi sau giám đốc công ty U.
Will Rogers dàn cảnh trong một ca vũ đài đã lâu năm không pha trò lấy một tiếng, cho tới khi ông thấy ông chỉ có tài pha trò và rồi ông nổi danh vì vậy. Chúng ta vốn là một loài ít dùng lý trí và dễ cảm xúc. Chương trình của ông là viết mỗi ngày năm trang.
Bà Speer nói: "Hồi ấy tôi sung sướng nhất trong đời tôi. Nhiệm vụ của chúng ta là giúp y chứ không phải là treo cổ y đâu nhé". Mấy năm trước, giá có đọc một nhan đề như vậy, tôi cũng nghĩ y như bạn.
Bà nói với tôi: "Tôi tuy làm bếp giỏi, nhưng hồi chúng tôi ở Georgie, luôn luôn nhà có một người ở, và chưa bao giờ tôi làm trên 12 cái bánh ba tê [40] nhỏ. Thật đáng thương hại! Trong nhà thờ không có ai hết, trừ người đánh đờn.
Chín năm đầu đó thiệt là cay đắng vì kết quả ông chỉ kiếm được có 20 Mỹ kim, trung bình khoảng một xu một ngày! Tôi nghiên cứu sinh vật học, khoa học triết học và các tôn giáo. Tuy sinh sống trong cảnh bần bàn, nhưng từ nhỏ, ông đã rất ham mê đóng kịch.