Watson đã mở đường cho nữ quyền vào ban lãnh đạo vào năm 1945, đã mở phân xưởng dùngngười khuyết tật, thì ông cũng đã để năng lực của Giờ đây, ông yêu cầu nhân viên IBM cũng suy nghĩ cho mọi tình huống. Business Week Online số
Trong tác phẩm của mình, Who Say Elephan Cants Dance - Ai nói con voi không thể khiêu vũ, Gerstner đã tổng kết tư tưởng Tom trong ba chữ: IBM means service IBM nghĩa là phục vụ. Watson có một kiểu tìm việc kỳ lạ, bởi ông hỏi Range một chỗ làm một cách liên tục, kiên nhẫn, cho đến khi ông quản lý này đồng ý thì mới thôi. Mặc dù, ông không tham công tiếc việc đến mức coi công ty quan trọng hơn sức khỏe của bà mẹ.
Với đối tượng thứ tư là cộng đồng, một công ty phải đóng góp cho cộng đồng nơi nó có mặt nhiều hơn là những gì nó lấy từ cộng đồng đó. Và do đó, ông khước từ mọi lối mòn trong tư duy. Bằng cách đó, chúng ta không chỉ tiết kiệm chi phí sản xuất mà còn bán được dễ hơn.
Gerstner của 79 năm sau không pha trò như thế với một IBM quan trọng bậc nhất của thế giới trong lĩnh vực mà nó thống trị. Nhưng Watson chỉ dùng nó trong phạm vi kinh doanh. Tinh thần tiên phong trong suy nghĩ về quản trị của Watson thể hiện rất rõ trong đợt khủng hoảng những năm 1930.
Không ai có nhu cầu và khả năng cần riêng những cái máy này. Watson nói đến thuyết cỗ xe ngựa: về một doanh nhân mà có lẽ, đó là câu chuyện về một con người dũng cảm, dùng kinh doanh như là cách thức để sống trọn vẹn cuộc đời mình, cho người khác, cho vợ, các con và gia đình mình.
Lại thêm chuyện giá cả của bà so với chợ và siêu thị cũng chẳng chênh lệch là bao. Ông bước lên bục giảng với mái tóc chải ngược ra sau, áo dài tay màu trắng với cà vạt sậm màu và quần tây màu sáng. IBM đứng ngoài cuộc cách mạng lớn nhất trong lịch sử công nghệ của loài người là Internet.
Như vậy, doanh nghiệp lớn hay nhỏ tùy thuộc vào vấn đề xã hội mà họ giải quyết được. Và bản danh sách chín đối tượng được ông liệt kê như sau: Trong khi đó, nước Đức là thị trường lớn thứ hai
Thomas Watson là một trong số những doanh nhân tạo được cảm hứng, hoài bão cho mọi thời đại. Năm 1993, IBM khổng lồ thua lỗ 15 tỉ đôla. Tuy nhiên, nhiều người trong đó có cả cha của Watson không thể tin rằng sản phẩm chủ lực của công ty đang có nguy cơ lớn bị xóa sổ.
Đến trước Lou Gerstner thì tình trạng trở nên thái quá với căn bệnh duy lý trí xuất hiện. Mọi rắc rối trên đời này đều có thể dễ dàng giải quyết được nếu con người chịu khó suy nghĩ. NCR chuyên sản xuất các loại máy đếm tiền một mặt hàng công nghiệp ít được chú ý lúc đó trong khi các nhà công nghiệp đang hướng về công nghiệp cơ khí như xe hơi chẳng hạn.
Watson biết điều đó có thể đến trong thời đại của Tom nhưng lúc này thì chưa. Tom nói tiếp và bộc lộ quan điểm rõ ràng, triệt để:Nếu được chọn lại lần nữa, cha cũng sẽ không thay đổi gì. Khi Watson đến CTR làm CEO vào năm 1914, lúc ông 40 tuổi, các nhân viên IBM đã thấy trên bàn ông chữ THINK được viết hoa.