Bí quyết nằm trong việc học cách trì hoãn những quyền lợi của bạn. Chìa khóa để tránh bị quy tắc này giăng bẫy là bạn hãy tự hỏi mình: mình có còn muốn nó không nếu có cả triệu cái như thế và chẳng ai muốn cái nào cả? Ít nhất, bạn có thể giải quyết tình huống bằng sự thật.
Nguyên tắc này còn được áp dụng trong hình thức hạ giá. Nếu cô ấy đi chơi, cô ấy sẽ cố gắng giải thích việc không thấy xe ở nhà và như vậy bạn sẽ xác minh được những gì bạn nghi ngờ là đúng – rằng cô ấy không ốm nằm nhà. Tại sao dì cho rằng việc đó cần thiết?”
Chừng nào người đó tin rằng bạn đứng về phía họ, họ sẽ cắn câu. Bằng cách úp mở những gì người đó “nghĩ” bạn có khả năng, người đó buộc cái tôi của bạn phải chứng minh rằng người đó sai. Những biểu hiện này có thể bị hiểu nhầm với tư thế đang trầm tư suy nghĩ, vốn thường chứng tỏ sự tập trung và chú ý cao độ.
Có sự khác biệt rất tinh tế giữa những gì là sự thật với những gì do một lời nói dối dàn dựng để nghe có vẻ như là sự thật. Kỹ thuật này làm cho người đó nghĩ lại hành vi của mình cho dù bạn có đối diện trực tiếp với người đó hay không. Có một câu ngạn ngữ rằng: “Chẳng ai bán ngựa vì đó là con ngựa tồi.
v… Hãy áp dụng một vài cách nói phổ biến sau đây với người bạn tin rằng biết rõ sự thật: Kỹ thuật này sử dụng những mệnh lệnh đi kèm theo một cách hoàn toàn mới. Khi một người tự tin với lời nói của mình, người đó quan tâm nhiều hơn đến việc bạn hiểu người đó không và ít để ý đến chuyện trông người đó ra sao trong mắt bạn.
Kịch bản B: Bạn hỏi người bồi bàn liệu trong món rau trộn có chất MSG, một chất phụ gia khiến một số người dị ứng hay không và anh ta bảo không có. Hãy kể cho anh những gì em đã làm, vì anh biết mọi chuyện đã qua. Chỉ là “chúng ta” đối phó với “họ” và bạn muốn giúp đỡ cô ấy.
Xin lấy một ví dụ khác. Bạn có thể đưa ra một gợi ý dẫn đến một hành động có thể hiểu được để quan sát những dấu hiệu dối trá mà không cần tiếp tục tra vấn người đó. “Chúng ta đang tiến hành cơ cấu lại một số vị trí.
Quá trình tiết nước dãi này có thể không phải là một phản xạ vì nó không xảy ra trong vài lần đầu tiên Pavlov vào phòng; nó chỉ xảy ra khi con chó biết rằng sự xuất hiện của Pavlov báo hiệu sắp có thức ăn. Chúng ta bị buộc phải nhất quán trong lời nói, tư duy, niềm tin và hành động của mình. Không có gì gấp gáp, không có tình trạng khan hiếm và không có ước muốn.
Nếu người đó đang ngồi, hãy làm cho người đó đứng dậy và đi lại trong phòng. ” Đây là những gì tôi gọi là cách tiếp cận theo hướng thừa nhận. Người đó biết bạn sẽ hỏi họ.
v… Nếu đúng là cô ấy ốm nằm nhà, cô ấy chỉ việc nói rằng bạn đã nhầm – chiếc xe có ở nhà. Bị “phơi bày” về mặt tâm lý khiến người đó phải tìm chỗ dựa về mặt thể chất. Dưới đây là những nguyên tắc chỉ đạo cần ghi nhớ cho tình huống này: