Mùa lạnh, tuyết đông dày trên mặt đất, mà hàn thử biểu nhiều khi chỉ 28 độ dưới số không. Họ kiêu hảnh là "tu mi nam tử", họ có thể chiến đấu một mình được. Bức thư của ba tôi làm tôi tức giận.
Nhưng 40 năm nữa, nhớ lại cái "ta" bây giờ, ta sẽ bật cười cho cái "ta" đó. Ông nhồi bông gòn vào lỗ tai để khỏi nghe tiếng động và để bộ thần kinh được yên tĩnh. Khi tới tỉnh Joe - một châu thành 60.
Lúc nào cũng lo sợ không yên. Có lần, một ông phó giám đốc bắt tôi đánh lại một bức thư dài, nhưng tôi không tuân lệnh. Kiếm thêm cách nào? Thì tìm xem thiên hạ có cần gấp vật gì mà hiện nay chưa được cung cấp đủ không? Đó là cách của bà Nellie Speer ở Nữu Ước.
Trước kia tôi làm việc bảy giờ một ngày, Bây giờ một ngày tôi làm 15, 16 giờ. Ông viết: "Con người chúng ta bây giờ so với con người mà chúng ta có thể thành được, khác nhau xa, cũng như người mơ ngủ so với người thức tỉnh vậy. Còn 23 phần trăm nữa nhận lời trong lần thứ nhì.
Khi nào nhận thấy được điều đó, thì con trở về và con sẽ hết bệnh". Để cho cơ thể duỗi ra. Ông cho một người bạn cho vay một số tiền lớn và người bạn đó vỡ nợ.
Ông ta lại hỏi đến những thư chưa đáp. Phải khó nhọc một chút, nhưng bí quyết này cũng rất giản dị. Tôi chú ý đến anh ta và con chó anh một chút mà làm anh hoan hỉ, con chó được nâng niu mà tôi cũng được vui lòng nữa.
Đó quả là một châm ngôn quý báu khi ta cần phải đương đầu với những lời chỉ trích vô căn cứ. Trước khi lên giường ngủ, ông đã tính toán để biết rõ từng xu số tiền còn lại. Cho nen có thể làm được việc thiện nào, có dịp tỏ được lòng vị tha thì phải làm ngay.
Họ cho rằng không được mài đũng quần ghế một Đại học đường là một điều bất lợi. Tôi thấy những nhà lầu chọc trời, cao sáu từng, và một kỳ quan trong các kỳ quan, là cái đầu xe máy điện. Quyết định vậy rồi tôi lên giường ngủ say như một khúc gỗ.
Như vậy các anh được yên ổn - yên ổn trong ngày hôm nay!. Chúng ta hãy tranh đấu cho hạnh phúc của chúng ta!". Sự thành công của họ đã phi trả với một giá đắt quá.
Sống hay chết cũng chẳng cần nữa. Những chuyện ấy xa quá rồi. Bạn nên nhớ rằng nhờ ai chỉ bảo tức là gián tiếp khen họ: Họ có thể phồng mũi được đó.