Kennedy chỉ nói duy nhất một câu. Lúc đó chúng tôi suy nghĩ đơn giản là chỉ nghịch ngợm lừa phỉnh mọi người một chút mà thôi, nhân tiện quyên góp được một ít hoa quả và tiền, rồi thì đến quán Nathan quen thuộc để ăn xúc xích nóng. (Cũng không ai nói rằng họ sẽ kể một câu chuyện vui lớn!).
Nhưng khi đang nói câu thứ nhất, bạn có thể vạch ra trong đầu câu thứ hai. Nửa giờ sau, Sullivan vừa hoàn tất bài nói của mình thì khán giả lập tức đứng dậy ra về. Vài ngày sau, trong lúc tôi đang chuẩn bị cho chương trình phát thanh của mình thì chuông điện thoại reo.
Khi thị trưởng Cuomo nhấn mạnh điều này, ông đã làm cho tôi phải suy nghĩ. Càng tệ hại hơn khi ai đó chia buồn rằng: Bi kịch làm sao, đau đớn làm sao, hay Đây quả là một mất mát khủng khiếp. Hỏi về các vấn đề mà họ hoàn toàn có thể trả lời được.
Và nhất là, bạn không cô độc trong quá trình nói mà còn có sự hậu thuẫn từ phía bạn bè. Nếu đây là một chương trình trò chuyện hay phỏng vấn không thường, không có luật nào trên khắp nước Mỹ buộc bạn phải trả lời mọi câu hỏi. Năm 1984, tôi đến Hội nghị của đảng Dân chủ ở San Francisco sau khi Cuomo đã trình bày xong những quan điểm chính của ông.
Giọng nói của tôi khó nghe thì tôi cười bằng ánh mắt, cười bằng cử chỉ. Dường như ông có thể phân tích được bất cứ vấn đề nào. Remember the night? The night you said, I love you.
Mọi việc bắt đầu khi Jack còn là một cậu bé ở Canada, vào thời điểm kinh tế vô cùng khó khăn. Đừng dại dột gây nên không khí căng thẳng hay ngượng ngùng vì những điều cấm kỵ mà bạn đề cập không đúng chỗ, đúng đối tượng. Hai mươi phút nhé! Sau đó là tới phần của Sergio.
Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD. Sau đó khóa chặt của lại và bắt đầu nói, nói và nói. Chỉ riêng Pacino là nhún vai: Tôi là một người New York, tôi tưởng đó là một quả bom ấy chứ!.
Ngoài ra anh còn là một nhà doanh nghiệp thành công. Một dòng ký ức về người cha thân yêu như dòng thác trào về. Tốt lắm! Kể từ bây giờ đây là tên của anh.
Tùy sự lựa chọn của bạn, hoặc mang tính khoa học hoặc tính nghệ thuật, một lọ hoa mềm mại hay những vật trang trí có góc cạnh, tất cả đều có tác dụng không nhỏ đến tâm lý người dự tiệc. Tôi đến bắt tay anh ta và, ôi trời, bàn tay ấy ướt sũng mồ hôi. Ba mươi năm về trước, khán giả chưa nghe nói đến tên tôi.
Tôi nói: :Ông biết hôm qua tôi đã làm gì không, ông Colonel? Cuộc trò chuyện có thú vị hay không hoàn toàn phụ thuộc vào sự khéo léo của bạn. Tôi sẽ giới thiệu cậu với họ.