- Chia chứ, chia chứ! – Ông Nana-naid nói ngay. Tôi biết làm gì với hắn ta nữa đây? Ngay cả người cha hiền lành của hắn cũng vì hắn mà tiêu tán hết sản nghiệp. - Thỉnh thoảng có như vậy! – Arkad nói.
Chúng có bộ lông dài rất mượt mà và mềm mại. Nhưng chưa bao giờ thần thánh cho tôi thỏa nguyện cả. Nếu người nào muốn nắm bắt cơ hội thì phải nhanh chân lên, phải quyết tâm thực hiện đến cùng mới mong tận dụng được ưu điểm của cơ hội đó.
Và những khoản chi tiêu này có thể vượt quá khả năng chi trả của các bạn. - Hoàn toàn không, ngược lại bà ấy luôn khoe khoang với mọi người rằng, sau này con trai bà ta sẽ trở thành một thương gia giàu có và đầy quyền thế ở Babylon. Thật lòng, ông không thích tiếp xúc với những kẻ thô lỗ và tàn bạo này, nhưng ông cũng nhận thấy họ là những khách hàng lớn, thường mua một lúc nhiều bánh chứ không chỉ một vài cái như những người khác.
Nhà vua bảo với ông chủ đi xây dựng một con kênh lớn, nên sai tao đi mua thêm các nô lệ để về làm cho nhanh. Đó là xây dựng những đập nước và vô số những kênh đào nhỏ để dẫn nước từ con sông chính về khắp làng mạc, biến những vùng đất khô cằn thành vùng đất trồng trọt tốt. Ngược lại, những điều quá đơn giản, nằm trong tầm tay và có thể dễ dàng thực hiện thì nó sẽ không tạo ra những động lực khuyến khích bạn nỗ lực phấn đấu.
Khi họ tiến vào cổng, những người lính gác cổng liền giậm mạnh gót chân và kính cẩn chào Sharru Nada, một công dân danh dự của vương quốc. Và tôi cũng ý thức được rằng, cho dù có khí giới hay phương tiện để trốn, chưa chắc tôi thoát khỏi sự truy lùng của họ. - Quả là một giấc mộng tuyệt vời.
- Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo. Một câu chuyện mà có lẽ các bạn chưa hề nghe đến bao giờ. Họ không bao giờ phó thác tiền vàng của mình vào những vụ đầu tư không sinh lợi hoặc có nguy cơ mất trắng vốn.
Nhưng từ trước đến giờ cậu không có ý chí chiến đấu và đã chấp nhận bại trận một cách nhục nhã. - Tôi ấy à? Tôi đang làm công trong một hiệu khắc chữ. Gã ấy vốn không hề chú ý tới ông từ khi mang ông tới đây, nhưng bây giờ thì huênh hoang khoác lác nói về những khả năng, sức lực và tài cán của ông để đòi tiền cao hơn.
Và tôi cũng ý thức được rằng, cho dù có khí giới hay phương tiện để trốn, chưa chắc tôi thoát khỏi sự truy lùng của họ. Nếu không, cậu sẽ bị bán vào làm nô lệ xây tường thành. Ansan cho biết, cứ mỗi tuần anh ta đều cho người vay tiền vay hai đồng bạc.
Arkad vừa dứt lời, một vị thương gia khá cao tuổi đứng lên xin nói: Trong tâm trí, tôi vẫn luôn cố gắng vươn lên từ nghịch cảnh, nhưng thực tế tôi càng ngày càng rơi xuống vực thẳng. - Chẳng lẽ mình gục ngã ở nơi vắng vẻ này sao? - Đầu tôi lại vang lên câu hỏi này một lần nữa.
- Đây là một vấn đề rất hay và đáng để chúng ta thảo luận. - Có thể những điều anh nói là sự thật, nhưng nếu tất cả mọi người đều làm đúng như thế thì sự giàu có liệu có đủ để dành cho tất cả mọi người không? Ông Kalabab bỗng im lặng và trầm tư trong giây lát.