Ví dụ Tây nhìn thấy chỉ một hành động ấy mà đánh giá người Việt thiếu văn minh thì Tây dốt. Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe. Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân.
Suy ra bạn sai và bảo thủ. Có ai mất xe lại thế không. Khi hắn thấy hắn không thể vượt qua hoặc không có ham muốn vượt qua.
Ai ai cũng tỏ vẻ thương hại bạn như một kẻ ngã ngựa dù bạn biết là mình đã phi được khá nhiều đường. Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi. Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy.
Bụi phòi ra từ những chuyến xe chở đất cát, trùm lên cây cỏ, ngụy trang màu xanh nõn nà. Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn… Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều.
Trên đầu hộp dầu cá là một con cá sấu lưng xanh bụng vàng mà mỗi lúc lên dây cót, nó đi cà giật và trông khá thật. Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói. Đầu ta đang bệnh lắm, bỏ bê nhiều quá, không theo kịp tiến độ nữa.
Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen. Bạn có vào sân Mỹ Đình xem trận Việt Nam-Thái Lan vừa rồi. Những kẻ bao che, đỡ tội cho chúng cũng không phải là người.
Mà bác thì dùng toàn công thức. Hồi đấy em vẫn thường nhìn anh và mỉm cười như lúc này. Là người thì nên thế.
Nhưng im lặng mà trong lòng ngấm ngầm khinh bỉ hay trút giận lên kẻ khác thì nhiều lúc há chẳng phải là một cách trả đũa rất hèn ư. Khi bị bắt bài thêm lần nữa thế này thì họ lại tiếp tục đổi chiến thuật. Mệt và không thích thú.
Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó. Ngứa tay hái chơi? Không muốn nó mọc chỗ đó hút chất của cây to? Hay đem trồng nơi khác? Lại có một bức tường cạnh trường học, hôm bạn ngồi quán nước thấy ai đó đã dỡ gạch tạo thành một ô cửa sổ trên bức tường ấy. Tôi rất hay chảy nước mắt.
Uống là cháu nôn ra đấy ạ. Tất nhiên là tôi cũng quay trở lại rồi. Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn.