Bạn tình có thể tranh luận bất phân thắng loại vì một câu nói vô thưởng vô phạt hay vì một việc con con không đáng kể, người ngoài cuộc không hiểu nổi cái ảo diệu và lạc thú ẩn tàng bên trong. Nhưng kết hôn đã 15, 20 năm rồi đã trở thành "lòng tốt không được hoan nghênh”. Tóm lại, ngọc không thể không có vết, người không thể hoàn mỹ.
Trong thực tế cuộc sống những vấn đề đó quả có tính chung, không làm mếch lòng ai. Nghe nói một giám đốc xí nghiệp nhỏ nọ là cao thủ trong giao tế. Lý Lâm Phủ than đã đạt mục đích, trong lòng phấn khởi.
Một phú hào đã từng nói nếu có người vay tiền mà ông không muốn cho vay thì ông ta sẽ đối mặt với họ mà nói chuyện, vì như vậy đối phương sẽ Trương Đại Thiên tự trào là tiểu nhân, tựa hồ như tự hạ mình nhưng ý tại ngôn ngoại, ở đây biểu thị tấm lòng rộng mở của ông và tạo ra không khí cởi mở của bửa tiệc. Đồng thời phải nhớ rằng, nhu cầu của con người thì mỗi người một khác, mỗi người có đam mê riêng.
Trong mắt vợ lúc này ông biện thành vô cùng đẹp, vô cùng đáng yêu. Hai cha con kẻ nói qua người nói lại, tranh luận ngày càng gay gắt.
Trương Đại Thiên giải thích: "Không phải có câu "Quân tử động khẩu, tiểu nhân động Ví dụ trong đối thoại, mắt anh chăm chăm nhìn vào một bộ phận thân thể nào đó của đối phương. Nhờ các điều luật cụ thể tăng cường sức hướng dẫn của lời khuyến cao.
Vấn để là hài hước trong trường hợp nào, với ai. Lớp học bèn nhốn nháo lên, trò C bèn nói rằng: “Kim loại Natri không thể để ngoài không khí, phải ngâm trong dầu mỏ". Thật là che giấu lợi hại của mình quy thần không thấy được, một khi bộc lộ lợi hại thì thiên hạ không ai chống lại được.
Tính biểu hiện nổi bật nhất, khó che giấu nhất là ánh mắt chứ không phải ngôn ngữ, không phải động tác, không phải thái độ. Trong cuộn đấu tranh này, cán bộ thuế sử dụng chiều đe dọa đả thảo kinh xà. Bây giờ tôi may mắn giải quyết được.
Đương nhiên nếu muốn "dự báo thời tiết" giao tế tốt thì phải có tri thức cụ thể hơn về “ khí tượng". Đoạn thứ tư gọi là giai đoạn kinh tế học, nhờ người giúp "việc mọn". Ông ta ngủ trên một chiếc giường lớn, hàng ngày ông ta nằm ngang trên giường tiếp tục đọc sách rất thoải mái.
Kỳ thực anh có thể hoàn toàn vứt bỏ mọi do dự cố chấp trong đầu, đàng hoàng muốn nói gì cứ nói; muốn làm gì cứ làm. Người già dặn việc đời thường chuyên dùng trong lời nói một câu hai nghĩa. Nhưng trong trường hợp người khác không mở miệng được mà ông lại tìm ra được lý do có sức thuyết phụt nhời ta quả là người cơ trí.
Trách móc cũng phải có kỹ thuật. Người biết giả ngu tất không phải người ngu làm ra vẻ ân cần, nhún nhường là tài năng của người trí tuệ cao siêu. Nhưng đáng tiếc, trong nhiễu trường hợp có những người xảo biện khiến cho người khác khó lòng phản kích dù rằng biết rõ là nguỵ biện.