Nói với anh về việc gia đình thì phần lớn là người không nắm được ý nghĩ thực sự của anh. Viên Thế Khải là một người tâm thuật gian xảo lựa gió bẻ lái. Tình cảm con người thường bộc lộ qua câu chuyện một cách bất giác.
Vì vậy trong thời kỳ cạnh tranh giành giật hợp đồng gay gắt nhất, nhiều xí nghiệp phá sản nhưng xí nghiệp của vị giám đốc này vẫn làm ăn phát đạt. Nhưng suy đi nghĩ lại hoàng hậu Chương Hiến thấy không ổn, vạn nhất lộ tẩy tất sẽ bị đày vào lãnh cung mất hết vinh hoa phú quí. Mối tình giao hảo giữa hai người chỉ bắt đầu bằng một tấm ảnh nhỏ.
Phim Phiêu lưu rừng rậm của Mỹ có một tình tiết như sau: Ví dụ, phủ định một cách trừu tượng, khẳng định một cách cự thể. Cô Vương cũng nổi nóng: "Hai cái cốc ranh mà đau lòng đến thê' tựa hồ tôi không bằng hai chiếc cốc đó: Chớ có bực tức người ngoài mà về nhà cả ngày nhăn nhó với tôi.
Về mặt bị động, tự ta gây ra sạt sót thì phải giải cứu chữa, hóa giải lời nói của mình. Tề Cảnh Công cho là diệu kế bèn sai Lê Di tìm mỹ nữ dạy hát múa, tô điểm cho xinh đẹp. Em nhảy về đến nhà được không? Nhã Thanh nũng nịu: “ Anh muốn em mệt chết hay sao? Cậu Trương nói: “ Em nhảy disco, anh không nhảy được, ngồi một mình ngủ gật em không sợ kẻ cắp móc túi anh sao? Bấy giờ Nhã Thanh biết bạn tình vốn không thích khiêu vũ, về sau đi khiêu vũ ít hơn.
Cái gọi là, “cầm lên được" là thái độ bất đắc dĩ của người lúc gặp khó khán hay không làm được việc. Có một lần Vương Hổ biết quan trên sắp xuống điều tra dân tình, kiểm tra quan lại nên lo cho chiếc mũ ô sa trên đầu không giữ được. Cả đám người vây quanh phá nên cười thoải mái khiến cho ông học sĩ khỏi thẹn.
Những nghị viên già dặn đều tán thành tất cả nhưng gì họ nói và chờ đợi thời cơ cắt lời khiến cho phải nói thật. Nếu gặp kỳ thủ không cao mà lại ỷ quyền thế áp bức người khá thì nhất định không được cố ý thua cờ, "Vật dĩ loại tụ, nhân dĩ quần phân" (Động vật tập họp thành đoàn, con người chia ra từng nhóm) .
Vị giáo sư đáng yêu này muốn dùng sắc thái trung tính của từ, “đông tây", không hề nghĩ đến sắc thái biếm nghĩa mang ý chê bai: đánh giá thấp. Đại đa số tranh chấp không phải đều kích thích tay đao tay búa đánh nhau mà thường là đánh võ mồm như các cuộc tranh chấp trong gia đình, thân thích, bằng hữu, đồng sự láng giềng hay giữa những người không quen biết. Còn thị ý thì tương đối khó hơn, có mục đích làm cho đối phương tin tưởng cái anh hư nghĩ ra.
Chỉ ca tụng không đe dọa thì đối phương an nhàn tự tại, cho hay không cho tùy thích, quyền chủ động trong tay đối phương. Càng như thế thì đối phương lại càng cứng rắn, ngạo mạn, chiếm hết thượng phong trong đàm phán. Khi gặp ba người này, Yến Tử đều cung kính đi qua nhanh.
Ngược lại nếu anh tán tụng những điểm khác thì giống như tăng thêm một điệu mới trong tán ca về ông lại khiến cho ông hết sức vui vẻ. Đương thời Nhật Bản vừa bại trận, nhân dân cùng khổ. Người được khen thưởng rất khó phát biểu sao cho tốt bởi vì lòng cảm tạ thường khó diễn đạt.
Bà lại gõ cửa và dịu dàng âu yếm gọi Napoleon. Cuối cùng một hôm ông không còn chịu đựng nổi nữa bèn nói chuyện phiếm với tôi. Sau đó, ông nhắm mắt tọa thiền và nói: “ Ta nhờ Phật làm phép hễ bà nào ăn cắp áo thì khi đi vòng quanh tượng Phật hạt lúa trên tay sẽ nảy mầm.