Chúng tạo thành ba điểm thẳng hàng trên một đường thẳng. Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật. Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn.
Tôi ủng hộ mà tôi lại ngồi co chân trên xe máy dưới lòng đường? Muốn lên vỉa hè ngồi cho yên tâm lắm chứ. Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh. Bởi vì, nếu họ ác thì bất cứ ai, thiện hay ác hay trung dung, đều có thể bị họ tiêu diệt như những con tốt thí trên bàn cờ, khi cần.
Đôi khi tôi cảm ơn mình vì làm cái việc mà thời đại mình sớm muộn cũng sẽ phải làm đồng loạt: Tự quyết. Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé. , bạn theo phản xạ, đoán ngay tiếp theo chắc là …dog Nhưng có vẻ không phải, tự nhiên hắn viết ngoáy đi, một từ gì đó có 4 chữ cái mà bạn đọc mãi không ra.
Dù đó là hai yếu tố mâu thuẫn. Bằng không thì bạn cũng chỉ là một con lợn ích kỷ, ngu và hèn. Này, mày chuyển cái bàn này lên.
Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ. Tưởng hay ho, lễ nghĩa nhưng thực ra chả văn minh tí nào. Vì thế mới có nghệ sỹ ẩm thực, nghệ sỹ sân cỏ…
Nhưng mà em cứ thử nhặt nhạnh đi và đừng bảo với tôi là em không tìm thấy những niềm lạc thú cũng như khổ đau sau lạc thú. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí. Nhưng đấy là chuyện của buổi sớm.
Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt. Tôi muốn gặp ông cụ. Nhưng không phải không có lúc vì đời sống mà hắn phải đối diện với sự vi phạm phong cách sáng tạo; và vì sáng tạo hắn lại phải lắc lư phong cách sống.
Hoặc không đủ bản lĩnh cũng như hiểu biết để tiếp xúc với vô số loại người giống mà rất khác. Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi. Sợ những người phụ nữ gần gũi mình sẽ yêu mình, sợ yêu mình họ sẽ sớm thấy khổ nếu họ không có một bản lĩnh cao cả.
Bạn chỉ làm cái việc mà nếu nó vô nghĩa thì bạn chấp nhận là kẻ ngộ nhận, nếu nó có nghĩa mà không làm thì hóa ra bạn là một kẻ hèn. Và sắp tới sẽ lại rắc rối với chuyện học hành đây. Nếu họ, những linh hồn chưa chết, thành công thì thế hệ tương lai, với cái nhìn trung thực và đầy trí tuệ, sẽ nói rằng ngay trước họ là thời kỳ quá độ lớn nhất của thế giới.
Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình. Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học. Khi bạn mơ thì bạn ít biết là mình mơ.