- Cám ơn ông đã chỉ cho tôi một con đường mới! Tôi đã cảm thấy linh hồn tự do trỗi dậy trong tâm hồn mình – Nó đã cho chúng ta một bài học về sự khôn ngoan. Ông trầm tư suy nghĩ, mặc cho con lạc đà sải bước xuống bờ dốc thoai thoải.
Họ cư ngụ trong một lãnh thổ có các tường thành bao bọc. Ngày nay, trên vùng đất này, thỉnh thoảng chúng ta gặp những nhóm dân du mục Ả Rập cố gắng duy trì cuộc sống khổ cực của mình một cách khó khăn nhờ vào việc chăn nuôi những bầy gia súc nhỏ. Các bạn phải lên kế hoạch đầu tư hay thực hiện các công việc có thể bảo đảm lâu dài cho tương lai của bạn.
Mấy năm trước đây, trang trại của họ bị châu chấu phá hoại làm mất sạch mùa màng. - Nếu cậu bằng lòng để thời gian trôi qua và không chịu nỗ lực tìm cách để trả nợ, thì chứng tỏ linh hồn của cậu là linh hồn của một kẻ nô lệ. Anh đã nhắc cho tôi nhớ là tình cảnh của chúng ta vẫn còn tốt đẹp hơn họ rất nhiều.
Đã hơn nửa cuộc đời làm lụng vất vả và khổ nhọc, chính anh - người bạn thân mến nhất của tôi - vẫn chỉ có cái túi rỗng không và đã lên tiếng mượn tôi hai đồng bạc nhỏ nhoi. Nếu con biết dùng số vàng này một cách khôn ngoan, thì nó sẽ giúp con làm giàu nhanh chóng. - Anh đã gợi ý cho chúng ta một đề tài thảo luận rất hay.
Tôi ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh. Họ đang trên đường đi lấy nước để tưới cho khu vườn treo độc đáo và lộng lẫy của quốc vương. - Nếu gặp ông ấy trong đêm tối, tôi sợ không kiềm nổi lòng tò mò muốn sờ vào túi tiền của ông ta, xem nó lớn như thế nào…
Tối đến, thay vì có lều lán hay ổ rơm để nằm nghỉ, bọn ông chỉ nằm trơ trụi trên mặt đất, mặc cho gió cát và cái lạnh hành hạ thân xác. - Người phụ trách đáp. Cho đến một này, tôi nhận ra những món nợ tuy nhỏ nhưng cộng lại thành một con số rất lớn và tôi không thể trả hết được.
- Điều ông vừa yêu cầu có bao gồm những người chủ sòng bài không? Tarkad, con trai của ông Azure, chắc hẳn cũng đã nghĩ như thế. Giống như chúng tôi, đoàn người của ông cũng đang ở bên ngoài thành.
Trước khi trở thành thương gia, anh Araman cần phải học và tinh thông nghề buôn bán. - Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ. Anh quay lại và thấy gương mặt tươi cười của Kobbi, người bạn thân nhất của anh và cũng là một nhạc sĩ tài hoa nổi tiếng về sự nghèo túng.
- Có thể, nhưng đối với anh Araman, chồng của chị tôi, người mà chị tôi vẫn mong muốn trở thành một thương gia giàu có, thì lại khác đấy. Vậy anh nghĩ như thế nào về sự may mắn. - Hạnh phúc! – Bà thở dài đáp lại - Hạnh phúc có thể không đến với những ai đã rời bỏ quê hương xứ sở và đến một vùng đất xa xôi khác để kiếm tìm.
Nhưng họ đã bắt được tên nô lệ ấy và hôm nay sẽ đem hắn ra hành hình bằng cách quất roi cho đến chết. Mọi người lần lượt cám ơn Dabasir về câu chuyện thú vị, đồng thời cũng là một bài học sâu sắc trong cuộc sống, rồi trở về chỗ cũ tiếp tục bữa ăn dang dở của mình. Ông nghĩ về Kẻ cướp biển với tất cả những nỗi đắng cay của anh ta, và ước mình có sức mạnh để tiêu diệt sự tàn bạo.