Tôi tự hỏi tình cảnh của mình có gợi cho họ một sự thương hại nào không. - Khoan đã! – Ông dừng lời, đưa cao một cánh tay chỉ vào màn đêm rồi chậm rãi tiếp lời. – Tôi nghĩ mình cũng nên rủ những bạn bè thân thiết trong thời thơ ấu của chúng ta cùng đi.
Đây chính là phương thức chữa trị thứ ba: “Mỗi một đồng bạc ví như một tên nô lệ làm việc chăm chỉ cho bạn. Họ nhao nhao bên tai của Tarkad và đẩy anh ngồi xích vào bằng những cái đùi dê béo ngậy đang ăn dở trên tay. Tôi sợ hãi đứng đó, trong khi bốn người đàn bà nhìn tôi từ đầu tới chân.
Số tiền tôi kiếm được nhờ cây đàn lia này cũng nhanh chóng bay đi hết. Và nếu anh biết gìn giữ tài sản của mình một cách an toàn và chắc chắn, thì tôi có thể bảo đảm cuộc sống của anh từ đây trở đi luôn luôn được đầy đủ và sung túc. Tại đây, anh gặp Mathon đang ngồi chễm chệ trên một tấm thảm lớn và thưởng thức bữa ăn do những người nô lệ da đen dọn lên.
- Điều đó là hẳn nhiên. Rất nhanh sau đó, Megiddo đi theo và mất hút cùng với ông chủ mới của mình. - Muốn giữ túi tiền luôn rủng rỉnh, các bạn cần nghiêm chỉnh thực hiện việc để dành một phần mười số tiền kiếm ra được.
Vì thế, tôi đã không ngần ngại chi tiêu một cách hoang phí. Ông được cho ngủ trong kho cất giữ ngũ cốc. Cạnh lều là các kiện hàng được xếp tươm tất với những tấm vải bố chắc chắn bao bọc bên ngoài.
Tôi thực hiện nghiêm túc việc để dành một phần mười số tiền trong túi và nhận thấy số tiền tôi có dần dần nhiều lên. Con nghĩ, có lẽ nào trong bản thân con có linh hồn của một kẻ nô lệ. Tôi rất cám ơn cậu về triết lý sống và nghệ thuật bán hàng mà cậu đã từng nói với tôi.
Họ thường mang hàng từ nơi này sang nơi khác để bán. - Điều này xuất phát từ món quà của nhà vua tặng cho tôi. Điều này khiến cho tôi thích thú và tập trung nỗ lực làm việc nhiều hơn.
- Dabasir, cậu có linh hồn của một người tự do, hay linh hồn của một kẻ nô lệ? - Lẽ nào anh không rút ra được bài học gì sao? Thật ra, điều này cũng đơn giản thôi, chính là: "Nếu anh muốn giúp bạn bè của mình, thì phải sao để gánh nặng không chuyển từ bạn bè sang cho chính bản thân anh". Con bèn học thuộc lòng tất cả các quy luật đó.
Trong khi anh ta là người ham làm việc, anh ấy sẽ bị gãy xương sống do phải khuân vác gạch đấy! Có thể tôi phải chờ cho đến khi anh ta có đủ khả năng làm ra tiền mới đòi được số tiền cho vay đó. Những ngọn đèn thắp sáng trong đền học tỏa ra một mùi thơm đặc biệt khiến cho bầu không khí thêm phần linh thiêng và trang trọng.
- Tại sao cháu lại tin tưởng vào sự hiểu biết của ông chủ lò gạch trong việc chọn mua những món đồ trang sức? Cháu có thể đến hỏi người thợ làm bánh mì về vị trí của những ngôi sao không? Không! Chắc chắn là cháu chỉ nên đến hỏi các nhà chiêm tinh học mà thôi, nếu cháu là người biết suy xét. Nhưng cái xác không hồn của anh ta nhắc ông nhớ đến một kết quả thảm hại. - Anh có một mong ước rất tốt đẹp khiến tôi rất thán phục.