Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Và trên hết là anh phải đánh giá đúng năng lực của từng nhân viên, tuyển dụng bổ sung nhân lực, xử lý các trường hợp buộc phải cho nghỉ việc, và làm cả những việc anh không thích chút nào - đó là kỷ luật các nhân viên của mình. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. - Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết. Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng.
Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình. - James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt.
- Cậu hãy ngồi xuống đi. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.
Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn.
Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. Những điều cậu nói có ý nghĩa làm thay đổi không chỉ cuộc đời tớ mà còn tạo ra những ảnh hưởng tốt đẹp đến nhân viên và cả gia đình của tớ.
"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Sau đó, giảm dần đi. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.
Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ.