Bạn hỏi Nixon về sự kiện Nam-Bắc Triều Tiên định hợp nhất , hay thắc mắc về tình hình Trung Đông, hoặc một sự kiện nào đó trên thế giới, ông luôn giải thích được một cách rõ ràng và logic nhất. Tôi biết điều này không dễ dàng. Lời lẽ của vị vua trong phim thì thật buồn cười, nhưng không hẳn là vô lý.
Nhà văn Mark Twain từng viết rằng: Sự khác nhau giữa từ gần đúng và từ đúng thật sự là một khoảng cách lớn. Đừng dại dột gây nên không khí căng thẳng hay ngượng ngùng vì những điều cấm kỵ mà bạn đề cập không đúng chỗ, đúng đối tượng. Không cần phải nạt nộ hay quở trách họ, hãy để cái đồng hồ làm việc đó thay bạn.
Tôi ra hiệu cho nhân viên phòng điều khiển chuẩn bị phát sóng chương trình, và nói vào micro trên bàn: Mở tín hiệu. Với một người bạn chí thân thì dĩ nhiên chúng ta có thể bàn về chuyện lương bổng. Có những điều ngày xưa thì được nhưng ngày nay lại không.
Mọi người à ra vỡ lẽ. Vai trò, sự đóng góp của bạn cho công ty, điểm mạnh và điểm yếu của bạn, nên cải thiện điều gì, và những ưu thế là gì… Qua những cuộc đối thoại với ông chủ, bạn sẽ hiểu hơn, đánh giá đúng hơn về chính mình. Nhưng thật ra đó cũng không phải là một bài diễn văn.
Có thể chúng ta không phải là những nhà lãnh đạo thế giới, có thể bài nói của chúng ta không liên quan đến chiến tranh hay hòa bình, hay vận mệnh của dân tộc. Có một phương pháp cực kỳ hiệu quả: Bạn hãy nhờ một người nào đó đóng vai người phỏng vấn, còn bạn thì tập trả lời. Ví dụ khi bạn nói chuyện với người tu hành thì đừng giả định những việc trần tục quá.
Đôi lúc bạn cũng có thể pha vào một chút khôi hài để làm vơi bớt không khí ảm đạm. Bạn phải biết nhấn mạnh ưu điểm của món hàng sao cho thuyết phục. Các cậu sẽ không được tốt nghiệp trong năm nay.
Ai mà không thích nghĩ rằng nền kinh tế quốc gia vững như bàn thạch, nhưng xem chừng cái bàn thạch ấy giờ đây cũng đang lung lay. Mọi người dường như ai cũng có lần phàn nàn về hội họp. Cả Regis và Kathie Lee đều hoàn toàn biết rằng việc này không có gì sai cả.
Một ngày nọ, chúng tôi cùng dùng bữa trưa ở một nhà hàng Duke Zeibert (Washington). Bất cứ diễn giả thành công nào cũng có một phong cách nói riêng của họ. John Lowenstein từng là một vận động viên bóng chày tài năng và nổi tiếng.
Nhưng cuộc sống không phải bao giờ cũng mỉm cười. Nếu không chuẩn bị tâm lý trước thì bạn sẽ thật sự bối rối. Jim trông thấy tín hiệu.
Stevenson là một khách mời rất đặc biệt với sự thông minh sâu sắc và khéo léo giao tiếp. Tháng 4-1994 Billy lên chương trình Larry King Live sau một chuyến công du đến Triều Tiên và mang về cho tổng thống Clinton thông tin về tình hình Bắc Triều Tiên sau khi chủ tịch Kim Il Sung mất. Tôi tôn trọng tất cả các vị khách của tôi, tất cả mọi người, từ tổng thống, các bộ trưởng đến các vận động viên thể thao, đến những người bình thường… Bạn sẽ không bao giờ nói chuyện thành công một khi người ta nghĩ rằng bạn không quan tâm đến lời nói của họ, tức không tôn trọng họ.