Và người con trai này gắn liền với những sự kiện lớn nhất, đau đớn và vinh quang nhất của Watson. Watson chỉ để IBM tham gia dự án này ở khâu thiết kế thiết bị đọc thẻ. Điều này là bình thường trong các công ty vào thời kỳ đó khi mà chuyện phì phèo xì gà khói um cả lên trong nhà
Ông muốn nó là một định đề, làm bật lên thông điệp cốt lõi, đủ ấn tượng để làm lu mờ những tư tưởng chia cắt giữa công ty này với công ty kia. Và để khỏi đi bộ mất cả ngày vừa đi vừa về, Tommy phải học nội trú ở trường. Đó không phải là một kỹ thuật quản lý kinh tế khôn ngoan vì ông suýt bị sa thải với quyết định làm tụt dốc doanh thu này.
Nhưng cách vận hành mà ông đưa ra để máy có thể tính toán vẫn lại là điều khiển cơ điện, tức là vẫn chậm về thời gian xử lý. Nhưng vào lúc suy thoái, rõ ràng IBM đã lơ đễnh suy nghĩ (Think) về nhu cầu của người kinh doanh trong một thế giới xuất hiện nhiều công nghệ mới. Tác giả Maney viết rằng: Trong cuộc đời mình, Watson có thể mất tất cả nhưng những gì còn lại sẽ là người vợ thân yêu của ông.
cải tiến những thẻ đục lỗ làm cho nó nhỏ hơn, dễ sử dụng hơn, hữu ích hơn. Ban nhạc của IBM chơi suốt buổi tối những bài hát IBM. Những chiếc đồng hồ và dáng đứng của Watson như tạo nên một bức phông tổng thể về thời gian.
Watson đã nhận thất bại là người thầy của mình. Tom với tướng tá của một cựu phi công trông cũng đường vệ và lịch lãm như cha của mình. Và, người ta vẫn dùng các cách thức của ông để đi đến thành công, để biết cách vượt qua thất bại, để chấp nhận thất bại và để học từ đó.
Đó là hội nghị và là dịp lễ lạt lớn nhất trong năm của IBM. Phạm tội, bị kết án. Nhưng với những nhà sản xuất thiết bị đo đếm thời gian đầy tự hào này, ông đang tìm ra công thức diễn đạt một điều khó diễn đạt.
Và, ban lãnh đạo của IBM tin vào nguyên tắc này, mà ngày nay không phải nhà lãnh đạo nào cũng cho là có giá trị thực tế, đó là: Nhân viên không đơn thuần chỉ tuân lệnh cấp trên mà còn lắng nghe khách hàng và phục vụ Đặc biệt là kỹ sư trẻ này đã tiến sâu vào ngôn ngữ nhị phân. Nhưng cũng chính lúc này, Watson đối diện với điều đen tối nhất trong cuộc đời ông.
Để tìm một người như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đã liệt kê một danh sách các tên tuổi lớn như Jack Welch (của General Electric), Ross Perot (của Perot System) và cả người giàu nhất hành tinh là Bill Gates. Thay vì viết Time ông đã dùng từ gần gũi hơn: minutes. Tom chinh phục ông già không chỉ bằng những cuộc cãi vã mà bằng khoa học.
Đó không phải là một kỹ thuật quản lý kinh tế khôn ngoan vì ông suýt bị sa thải với quyết định làm tụt dốc doanh thu này. IBM của Watson đã góp phần vào việc mở ra khái niệm trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp, vừa khẳng định vai trò của tổ chức kinh doanh như một thiết chế quản lý xã hội vừa khai mở góc nhìn đạo đức kinh doanh của giới chủ. Đến nỗi, năm 1986, For- tune, tạp chí hàng đầu thế giới về bình chọn đã gọi Tom là nhà tư bản thành công nhất.
Đó là một kiểu khiêm tốn. Đó là tinh thần tiên phong, không ngại khám phá dù có thể mắc sai lầm. Và chúng có ý nghĩa thực tế trong thế giới văn minh.