Tôi chưa thử vỗ vào mũi bao giờ. MẸO NHỎ #57 Hãy đi từ từ, rồi để cho họ thấy bạn đang chạy thật nhanh Đó có phải là tiếng Anh không nhỉ? Tôi chưa bao giờ nghe ai nói câu đó cả.
Tôi cảm thấy thật kinh khủng. Điều này cũng làm tăng tình cảm của họ đối với bạn và thúc đẩy sự tự tin của bạn. Tôi đã cầu xin bạn trong khi tôi đang đau quặn ngực.
Mọi người đều nhớ cô ấy nhưng cảm tưởng, thật đáng tiếc, như thể chúng tôi nhìn thấy cô ấy lần cuối. Nếu bạn là người nhút nhát, tôi sẽ chia sẻ kinh nghiệm với bạn. Khi bạn bắt tay chủ nhà hàng (với ít nhất một tờ hóa đơn trị giá mười đô la trong tay của bạn), hãy nói cho chủ nhà hàng tên của bạn.
Hãy tưởng tượng bạn đang lái xe trên một con đường quê đầy gió ở một vùng thưa thớt dân cư. Bạn phải luôn viết những dòng tiêu đề vui vẻ để tạo cảm giác dễ chịu. Ngày hôm sau, tôi phải lái xe đến Wichita để dự một buổi hội thảo khác.
Phần lớn mọi người sẽ hỏi chính xác như vậy, Ừ! Ai là Peter nhỉ? ) Có nền màu nào đằng sau thư không? Có phải họ viết thư bằng loại chữ không phổ biến không, chẳng hạn kiểu chữ Batang Sans Serif hoặc Mongolian Baiti Condensed? Hãy khen loại chữ đó, nếu bạn có thể đọc được. Một lần, tôi bị đau cổ dữ dội, một cơn đau thực sự, chứ không phải kiểu đau thông thường do va chạm.
Cô lễ tân đã nói cho bạn biết là cô ấy thích xem phim chưa? Bạn hãy nắm bắt cơ hội khi cơ hội đó mở ra trước mắt bạn. Rồi sau đó từ từ chuyển chủ đề. Tuy nhiên, tôi sẽ kể cho bạn nghe cách một người lạ đã khiến tôi kể về bản thân mình thế nào cho dù tôi đang trong tâm trạng khổ sở.
Vị trí cánh tay phải của người lãnh đạo này quan trọng đến nỗi những người đàm phánt hông minh sẽ đến phòng họp sớm và nghĩ xem chỗ người lãnh đạo của bên đối tác sẽ ngồi. Hãy chú ý khi trao hoặc nhận những cái ôm bừa bãi quá sớm. Và cảm thấy tin tưởng vào chuyên môn, đó là cách làm việc của tôi trong khoảng một năm.
Giorgio dường như đang đánh giá và nhận xét về tôi. Còn ngồi phía bên phải ám chỉ điều ngược lại. Bạn hoàn toàn không nhớ tên cô ấy.
Khi một ai đó nhận được những truyện cười bằng thư điện tử, người đó không liếc nhìn xung quanh một cách hoảng sợ để xem có ai đang nhìn và sau đó không chống nổi sự cám dỗ? Chẳng có gì là sáng láng. Anh làm việc quá nhiều rồi đấy!
Gửi bưu thiếp cho một ai đó mà bạn trò chuyện hàng tuần là điều dễ hiểu. Nhưng không phải lần nào người gọi điện đều làm tương tự cho tôi, tôi đã nghe thấy số điện thoại ở phần đầu và nghĩ, Ôi, bây giờ hoặc không bao giờ. Bà đã chọn một tuyến đường đi alị hàng ngày mất nhiều hơn hai mươi phút để tránh đi qua nơi đó.