- Quả là một giấc mộng tuyệt vời. Kế Megiddo là Zabado, kẻ ăn trộm cừu. Nhưng tại sao công việc lại không mang đến niềm vui và hạnh phúc cho ông như đã mang lại cho Megiddo? Tại sao cuộc đời của ông luôn gặp những chuyện không may như thế, mặc dù ông đã nỗ lực rất nhiều? Những câu hỏi đó cứ trở đi trở lại trong đầu khiến ông không thể nào ngủ được.
- Bởi vì chỉ có rất ít người biết cách làm như thế nào để trở nên giàu có. Mặc những lời khuyên lơn, thúc giục của cha, tôi vẫn lưỡng lự không thực hiện công việc đó. Tuy nhiên cũng có một số người đã bắt đầu nhận ra nhiều điều mới mẻ từ buổi chuyện trò trên.
Và bởi vì tôi biết cách đạt được điều đó nên nhà vua đã yêu cầu tôi truyền dạy cho tất cả các bạn. Vì vậy, cuốn sách này ra đời nhằm giúp bạn biết cách vận dụng những nguyên lý quan trọng để phát triển tài chính. Bạn sẽ nhận ra một số khoản chi tiêu có thể giảm hoặc bỏ đi mà không ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày.
À! Đừng quên tôi còn cậu bạn ở đây. Thật ra, tôi cũng biết cho các chàng trai trẻ còn thiếu kinh nghiệm vay tiền là rất mạo hiểm. Trước đây, tôi cũng nghèo khó và đi làm thuê như các anh.
Bởi vì, anh ta không chịu cho biết tên của mình. - Con xin kể tiếp câu chuyện đến giai đoạn con đang lâm vào cảnh túng quẫn và thất vọng nhất trong cuộc đời mình. Hắn nói toạc ra rằng:
Họ là những người thu mua gia súc giống tôi. Những cơn sốt bắt đầu xâm chiếm thể xác rời rã của ông. Lúc đó, đầu óc bị cạo trọc và mặc quần áo tù nhân nên trông tôi không khác gì những người nô lệ.
- Ông ta được cho là người giàu nhất ở thành Babylon đấy! – Bansir buột miệng. Nhưng nhìn vào ông lúc này, những người thân cận đều cảm nhận được ông đang có nỗi lo lắng nào đó trong lòng. – Ông Algamish tươi cười đáp lại.
Họ đang đến đòi nợ ông ấy đấy. 000 năm, trong khi những nhóm người cổ đại khác trên thế giới chỉ biết sống trong các hang động, chặt cây bằng những cái rìu thô sơ, săn bắt thú bằng những mũi tên có gắn một mảnh đá sắc nhọn hoặc đánh nhau bằng gậy gộc, thì người Babylon cổ đại đã bắt đầu biết xây dựng lâu đài, thành quách; dùng những chiếc rìu, thanh giáo bằng sắt thép cùng những mũi tên có đầu bịt bằng đồng. Dừng lại một chút, ông nói tiếp:
Bỗng nhiên, Hadan Gula lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của ông Sharru: Cuối cùng, cuộc thương lượng cũng kết thúc. Khi đó, con đã mất sạch vàng, ngựa, nô lệ, áo quần đẹp.
Ông thì không hiểu gì cả nên hỏi anh ta: - Trước hết, tôi viếng thăm những người chủ nợ và yêu cầu họ hãy rộng lượng cho tôi thêm thời gian để tôi kiếm tiền trả nợ. Cậu phải tìm cách để họ muốn mua mình.