Trong số này, Watson chú ý đến cô Ruth Leach một phụ nữ tài năng. Cha của Tommy, chưa bao giờ thành công và gia đình phải vừa làm nông vừa khai thác gỗ. MONEY và ông bắt đầu bài giảng về giá trị doanh nghiệp.
Page đã nói với Playboy vào năm Logo tám nét ngang, sử dụng đến nay, xuất hiện vào năm 1972 một năm sau ngày Tom rời bỏ quyền lực, giữ vai trò cố vấn mà thôi. Thăng trầm là chuyện thường thấy trong thương trường.
Ông đã nhẹ nhàng rời bỏ công việc để về ngay bên bà trong những ngày bà bị bệnh và ông ở bên cạnh bà cho đến giây phút cuối cùng của người mẹ thân yêu. Tường thuật vừa rồi của Lucinda, cháu gái của Watson, đã cho thấy Watson không hẳn là ông già bảo thủ như bình luận của nhiều nhà nghiên cứu. Ông nói make money chứ không phải earn làm ra của cải chứ không phải kiếm tiền.
Watson nhận thấy rằng công ty của ông bây giờ là một công ty to lớn. Sau 17 năm gắn bó với NCR, Watson rời tòa nhà quen thuộc, ngước nhìn nó lần cuối. Và năm 2006, Đại học George Washington cũng khánh thành Viện Trách nhiệm doanh nghiệp, nơi chuyên đào tạo các giáo sư kinh thương về CSR để họ có thể truyền thụ lại cho sinh viên.
Giữa một núi sự kiện cho thấy Watson càng ngày càng tiến sâu vào khoa học máy tính như vậy, thì thật khó tin là ông đã phát biểu như vậy. Ông không thích cách thông thường. Tại đây, ông xin làm kế toán cho một cửa hàng tạp hóa tọa lạc giữa trung tâm.
Những gì Time vừa kể trong bài viết vinh danh một trong một trăm người ảnh hưởng lên thế giới cho biết ngày khởi đầu mà Tom Watson thực sự kế nghiệp Thomas Watson. vì nó chính là 360° một đường tròn, một vòng trái đất, một cái gì đó hoàn hảo, hoàn toàn và triệt để. Nhân viên IBM thở phào khi ông chủ làm ngược lại kỹ thuật thông thường là sa thải.
Một gương mặt rất khác của sự thất bại. Đại học này, cho đến tận ngày nay vẫn gắn liền với tên tuổi Phòng thí nghiệm Watson. Sau năm giờ hành trình, đoàn tàu IBM dừng lại tại một bãi đất trống của khu nhà máy IBM ở Endicott.
Đó là câu hỏi chưa ai từng nghe từ đầu thế kỷ, tác giả Kenvin Maney viết trong The Marverick(*). Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó. Đó cũng là lần đầu tiên Pe- ter Drucker, bấy giờ là một phóng viên trẻ đã phỏng vấn Watson.
Từ trước đến nay người ta vẫn tin rằng Thomas Watson đã nói: Tôi nghĩ có một thị trường thế giới cần năm cái máy tính. Nhưng người của IBM thích gọi ngắn gọn là Mark I và cái tên đó ngày nay vẫn được nhắc đến, với cỗ máy vẫn lưu trong bảo tàng điện toán. Krames đã gọi hiện tượng xa rời sứ mệnh của IBM vào lúc đó là thói ngạo mạn thường gặp của những người ở quá lâu trong thành công.
) đã tiết kiệm được 11,6 tỉ đôla trong năm 2005 khi cải thiện hiệu năng năng lượng, giảm chất thải và khai thác 100 người ảnh hưởng lên thế giới trong thế kỷ XX. Chẳng hạn như, ngày nay người ta khó mà phát triển tổ chức của mình, đặc biệt trên quy mô thế giới, nếu không cho tổ chức đó một tầm nhìn, sứ mệnh dài lâu và đặc biệt là sự tin cậy thật sự.