Công việc hầu khách thật là hoàn toàn. Ông lại khuyến khích cho ông chủ nói. Tôi biết rằng nếu những máy đó làm cho ông vừa lòng, thì ông sẽ đặt mua 700 máy khác.
Tôi cảm ơn họ và yêu cầu họ gắng sức một lần cuối cùng nữa. Chúng ta có lẽ không bao giờ có cơ hội hòa giải một vụ đình công, hoặc hùng biện ở tòa, nhưng có nhiều trường hợp khác mà phương pháp trên kia giúp ích cho ta được. Cửa he hé mở, để thò cái mũi của một bà già ra.
Không bao giờ chúng ta dám mở thư của họ để coi lén, hoặc năn nỉ họ cho ta biết những việc kín của họ. Tặng cho bạn thân một số tiền nào đó chẳng hạn, mỗi khi bạn bắt gặp ta làm trái với những quy tắc đó. Mới rồi, trong tờ báo New york Herald Tribune, một hãng nọ có đăng quảng cáo cần một người có tài năng và kinh nghiệm đặc biệt.
Như vậy mới có danh và có quyền được. Mắng, giảng giải, dỗ ngọt, đều vô hiệu. Ai cũng thèm khát được người khác quý mến, hiểu biết và thương hại mình nữa.
Rồi tôi chỉ cho họ thấy rằng tôi đã chiều lòng họ, và tôi tin họ sẽ tận tâm báo đáp tôi trong dịp khác. Tôi lại thử máy, khi xem xét kỹ, tôi thấy máy tốt, có giá trị. Tuần trước thầy đã giao hẹn rồi, hễ bắt gặp lần nữa thì thầy phạt".
Thiếu hòa hợp trong lúc ái ân. Jim Farley hiểu rằng hạng trung nhân đều thấy tên mình êm ái hơn hết thảy những tên khác. Thiệt ra, không ai làm việc đó đúng hơn ông nữa vì ông biết rõ công việc hơn hết.
Năm 1922, ở Californie có một thanh niên nghèo khổ, sống với vợ. Nhưng ông không tiến được một bước nào hết. Ta phải biết khen tài đức người bạn trăm năm của ta.
Tánh tò mò của bà bị kích thích. Rồi ông vừa nhủ: "Tôi yêu khán giả của tôi. Nhiều khi muốn cho một người mắc bệnh càu nhàu kinh niên nguôi cơn giận chỉ cần có một người kiên tâm hiểu họ, chịu làm thinh nghe họ, để họ mặc tình phùng mang, trợn mắt như con rắn hổ, phun ra ngoài cái nọc độc nó làm cho họ đương nghẹt thở.
Tại sao vậy? Là vì ông kêu nài, phản kháng để tỏ cái quan trọng của ông ra, khi người thay mặt cho công ty chịu nhận thấy sự quan trọng đó, thì những nỗi bất bình tưởng tượng của ông tan như mây khói hết. Mỗi khi Ngài đi dạo gần tới nhà riêng của chúng tôi, dù chúng tôi có đứng khuất thì cũng kêu chúng tôi và chào lớn tiếng". Họ sống bên nhau, như để trả một cái nợ tiền kiếp cho nhau vậy.
Những cuộc gây lộn đó làm cho tính tình hóa ra khó chịu và làm mất sự tự chủ đi. Sao? Cả một tòa nhà vì vậy mà phải trễ sao? Phải bồi thường lớn và sai hẹn, sẽ lỗ vốn lớn, bao nhiêu sự khó khăn! Mà chỉ vì mỗi một người! Gọi điện thoại. Vì chính tôi cũng có khi thấy khó thi hành những điều tôi đã chỉ cho các bạn.