Thật ra, Tom có đánh bạc không? Hãy xem, tựa như cha mình hoặc thế hệ sau mình là Lou 2001, nghĩa là sau hơn nửa thế kỷ đã đặt lại vấn đề với bài báo mang tên Liệu IBM có hậu thuẫn Hitle. Tom, rồi Gerstner có mặt trong cuốn sách này như là những thước đo về Watson.
Sau này, ở IBM, Watson rất chú trọng đến việc chăm sóc đời sống nhân viên nhưng, dĩ nhiên, là ở quy mô lớn hơn và với cách thức khác. Lindbergh thực hiện chuyến bay này vào năm 1927, nghĩa là cùng thời với Watson và sự kiện này có tác động mạnh đến Tom khi đó ở tuổi 13. Cha nghĩ, sợ hãi là động cơ vĩ đại cho thành công.
Nhiệm vụ của công ty này là, bằng tiền của NCR, đánh bại các công ty đối thủ. Nói cách khác, ông đã trao cho IBM năng Watson hiểu rằng đến lúc phải ra đi.
Khi trở thành một, toàn thể IBM bị buộc phải tìm mục tiêu chung. Lớn hơn một chút, Tommy đi học xa hơn, trường Addison, đi bộ mất nửa ngày. Họ sẽ thi đấu hàng chục trò chơi, bao gồm cả bắn súng và bóng chày.
Không nhà ra quyết định nào ngờ nghệch cả. Triết lý đó, được xây dựng từ Watson, là vì khách hàng. Watson nói đến thuyết cỗ xe ngựa:
Ante quay trở lại với chính Watson: Tầm vĩ đại ban đầu của IBM định hình từ trong bóng tối và từ trong một chương gần như là thảm kịch của cuộc đời Watson. Ông đã nổi giận và trút cơn thịnh nộ vào máy điện thoại khi gọi đến Harvard. con trai của Watson Sr?.
Để tìm một người như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đã liệt kê một danh sách các tên tuổi lớn như Jack Welch (của General Electric), Ross Perot (của Perot System) và cả người giàu nhất hành tinh là Bill Gates. Bởi vì, hãy nhớ rằng, đó là nơi bạn tìm thấy thành công. Sáng hôm sau, New York Times viết: Ngày kinh doanh kinh hoàng nhất của lịch sử.
Nó không phải là quan niệm về chủ nghĩa tư bản của nhà sáng lập IBM gần 80 năm trước. Vì thế, tổ chức của Watson vừa mang tính tư tưởng của cá nhân ông vừa mang dấu ấn kinh doanh của nhà công nghiệp dẫn đường. Hành trang mang theo: Niềm cay đắng với những kinh nghiệm quý giá, một bản án treo lơ lửng và 50.
Đó là tác giả Lord Bowden có nhắc đến câu nói của giáo sư toán học Douglas Hartree của nước Anh, trên American Scientist số Watson bước lên bục phát biểu, và rõ ràng là ông có phần nổi cáu. Watson bước lên bục giảng và bàigiảng của ông chính là thông điệp đã nói với kỹ sư trưởng McPherson.
Hãng Xerox bị sốc mạnh vì trước đó họ không tin rằng có một ai đó lại cần đến một cái máy tính cho riêng mình, cho dù về mặt công nghệ, hãng này đã thành công khi thiết kế máy tính nhỏ gọn. Điều này chỉ có thể giải thích bằng hoài bão của Watson. xuất, phân phối hàng hóa và phân loại dịch vụ trên thế giới rộng lớn, thì chúng ta sẽ trở nên thiếu