Kết quả ra sao? Tức thì hết tranh biện. Và cậu nảy ra một ý rất mới. Thanh niên bây giờ không biết thế nào là một ngôi nhà đẹp.
Một lúc sau, ông Eastman mở một tủ kính, lấy ra một máy chụp hình, cái máy thứ nhất của ông, do một người Anh bán cho ông. Bọn họ bèn yêu cầu này nọ. Tôi sẽ hết sức giúp ông để triệt cái thói đó đi.
Bà nói: "Tôi ăn cơm tháng tại một khách sạn gần nhà và họ cho một người hầu gái đem lại nhà tôi. Tôi muốn xin ông giúp tôi như vầy: 1. Nếu chúng ta chỉ gắng sức kích động người khác để cho họ chú ý tới ta thì không bao giờ có bạn chân thành hết.
và tuyến bố rằng bỏ tù chúng thật là bất công". Ông đắc chí lắm về chỗ có quyền hành như vậy. Chúng tôi biết kiểu chưa được hoàn toàn và muốn sửa chữa lại cho thiệt vừa ý.
Xin bạn nhớ kỹ điều này: Roosevelt luôn luôn hỏi ý những người cộng tác và tôn trọng ý kiến của họ. Bức thư sửa chữa như sau này, tuy chưa được hoàn toàn, nhưng so với bức trên cũng tấn tới nhiều rồi. Chính bà cũng biết vậy nữa.
Một hôm, tới một sở thông tin, tôi hỏi một thầy ký chuyên môn tiếp khách, chỉ cho tôi phòng làm việc của bạn tôi, ông Henri Souvaine. Các ông ấy nói có lẽ đúng. Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã.
Xin bạn nhớ rằng chỉ có cách luôn luôn thấy ở trước mắt những quy tắc đã trình bày, mới có thể áp dụng nó được một cách tự nhiên, không khó nhọc, như cái máy, và làm cho những quy tắc đó thành ra bản tính thứ nhì của bạn. "Tôi có thể lầm được. Đặt những câu vấn làm sao cho tự nhiên người ta phải đáp "có".
Trong nhiều năm, bà đay nghiến ông, thịnh nộ với ông, mạt sát ông, vì ông in sách cho không, không đòi quyền tác giả, mà bà thì không muốn bỏ những món tiền đó. Ta phải biết khen tài đức người bạn trăm năm của ta. Ông nói, ngày nào ông cũng đọc nó, vì tin tức đầy đủ, rõ ràng, vì báo không lợi dụng những bản tính đê tiện của quần chúng, và vì những bài xã thuyết rất giá trị.
Vả lại cô còn nhiều cháu ruột, cô để cho các anh ấy, các anh ấy sẽ mừng lắm. Phải, Eugénie cũng có thể kêu Trời như Job "Ghét của nào, Trời trao của đó". Bạn cho là "lố bịch", là vô lý ư? Cái đó là quyền của bạn.
Và sau vô số kinh nghiệm, tôi nhận rằng cách hay nhất để thắng một cuộc tranh biện là tránh hẳn nó đi. Ngôn ngữ ông thiệt lịch sự: ông cho tôi cảm tưởng rằng nếu tôi chịu nhận vinh dự lớn đó, thì tức là ban cho ông một đặc ân". Bài đó chẳng hay ho gì, cũng như phần nhiều những bài diễn văn soạn sẵn.