Tôi chẳng có ý gì cả. Bất cứ cái cây nào cũng sẽ rất vui mừng nếu ngươi làm điều đó cho nó. Các hiệp sĩ nhìn nhau.
Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi. Thần Gnome sống dưới lòng đất và tạo ra tất cả những đường hầm xuyên khắp khu rừng này. Và nó chỉ có thể mọc lên từ lòng đất.
Có lẽ mình nên lên trên ấy. Không ai khác ngoài anh là người đã đi tìm những điều tưởng chừng như không cần thiết ngay cả sau khi mọi việc dường như đã hoàn tất. Đó là lý do vì sao hắn đã gạt ngươi và Nott để đảm bảo rằng một trong hai ngươi sẽ chết thay cho hắn.
Nhưng sau những lúc như vậy chàng luôn tự nhủ: mình đã làm những việc nên làm, điều này còn quan trọng hơn việc liệu chàng có may mắn chọn đúng chỗ hay không. Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi. Ngươi không cần sự chấp thuận của ta.
Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. Vì thế nếu cứ tiếp tục đi tìm nó thì hẳn sẽ là một điều vô ích. Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau.
Những ngọn gió nhẹ thoảng qua làm giảm bớt sự mệt mỏi của hành trình chinh phục ngọn Núi mẹ. Ông vẫn tìn rằng mình còn có thể tạo nên may mắn cho chính mình. Vì ta chỉ có thể tạo ra may mắn bằng cách tạo ra các điều kiện, nên may mắn tùy thuộc vào chính bạn.
Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Gia đình tôi mấy đời đều nghèo khó, rất nhiều đêm chúng tôi đã đi ngủ với cái bụng trống không, đói cồn cào. Cũng nhờ vào câu chuyện này mà tôi đã quyết định dùng hết số tiền cật lực dành dụm suốt sáu năm để mua lại cái cửa hàng cũ kỹ đó.
Vì thế, ông - Hoàng tử của lòng đất - chắc chắn ông biết nó sẽ mọc ở đâu. Càng về gần mảnh đất, chàng càng ấn kiếm sâu hơn để tạo độ dốc. Chàng dường như quên mất sự hiện diện của mụ phù thủy hắc ám khuya hôm qua.
- Ai đó? Sid bừng tỉnh. Và tôi cũng giúp đỡ và chia sẻ với rất nhiều người còn khó khăn trong cuộc sống. Vì thế ta luôn phải đảm bảo rằng những bông hoa ly kia được ngủ vào ban ngày để chúng có thể ca hát vào ban đêm.
Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau. Ta là nô lệ cho nước của ta. Đêm nay chàng lại một lần nữa mơ về cảnh tượng cây bốn lá đang nhú mầm vươn mình lên cao.