Tốt lắm! Người thay mặt cho một hãng lớn lại hỏi ý kiến ông để về trả lời cho những viên giám đốc của y! Ông C bèn kéo ghế mời ngồi, rồi trong một giờ đồng hồ ông diễn thuyết về những cái lợi buôn bán ở làng Queens. Nhưng bạn luống cuống vô ích vì không thể thay đổi ý kiến người khác. Thấy vậy, tôi phải đích thân làm công không cho chính phủ.
Ông này điều tra về những khách hàng ương ngạnh đó, thì thấy từ trước tới nay họ trả sòng phẳng lắm. Tất cả những người am hiểu vấn đề đều đồng thanh nhận rằng cần phải có sự hòa hợp trong lúc ái ân. Ông bèn cho gọi một người giúp việc ông là ông James L.
Cho nên bà chỉ nhận lời với một điều kiện là cho bà đợi một năm để có đủ thì giờ xét tính tình ông. Chăm chú nghe một người khác, khác gì nhiệt liệt khen họ. Cho nên không đợi chú ta gọi tôi lại, tôi vội vàng xin lỗi trước.
Lawes coi khám New Hampton lại. Nếu bạn biết chắc rằng người ta lầm mà bạn nói thẳng ngay ra, thì sẽ ra sao? Đây, thí dụ dưới này cho bạn thấy. Ông nghĩ ý định đó của tôi có được không.
Trong những bảo vật đó, có khả năng huyền diệu khích lệ người khác bằng những lời khuyến khích thành thật và khả năng làm cho họ biết những năng lực tiềm tàng của họ. Quy tắc đó, bạn cho rằng trong thương mãi không áp dụng được chăng? Xin bạn đọc đoạn sau này: Nhưng không thể nào nói cho lão già cứng cổ và xuẩn đó nghe được hết.
Nhưng, tất nhiên là tôi chỉ học trong sách; còn ông, ông học một cách trực tiếp, học bằng kinh nghiệm. Nếu những tín ngưỡng của bạn không cho bạn thờ con bò hay con rắn, chỉ do bạn không sanh trưởng trong một gia đình ấn Độ, trên bờ con sông Brahmapoutra. Trong khi củi cháy lách tách trong lò sưởi, người ta mời tôi đánh bài bridge.
Vì quyết tâm tỏ tài, ông ra công gọt giũa bài thuyết pháp của ông còn tỉ mỉ hơn văn sĩ Flaubert nữa. Tôi chỉ mê mẩn nghe thôi. Thì cô ta ăn tiền của tôi, phải khen tôi là sự dĩ nhiên.
Trong lúc điểm tâm cha lại khiển trách con nữa: con đánh đổ sữa, con nuốt vội mà không nhai, con tì khuỷu tay lên bàn, con phết bơ lên bánh nhiều quá. Vì chính tôi cũng có khi thấy khó thi hành những điều tôi đã chỉ cho các bạn. Trong đời thực tế, họ tầm thường bao nhiêu, tự thấy mình hèn hạ bao nhiêu, thì trong thế giới tưởng tượng của họ, họ càng tự thấy oai quyền và danh vọng của họ lớn lao bấy nhiêu.
Tôi bênh vực những phương pháp đó. Lần sau, có nói chuyện với ai, xin bạn nhớ tới điều đó. Chưa có gì giúp tôi nhiều bằng phương pháp tự xét và tự cải đó.
Chúng tôi nói chuyện vui vẻ một lúc. Năm 1922, ở Californie có một thanh niên nghèo khổ, sống với vợ. Nên thử phương pháp ngược lại.