Số nhân viên đã tăng từ 400 lên gần 2. Hồi tưởng lại, cha nghĩ ông nội của con đã biết rất rõ điều gì tốt cho cha. Khi chịu học hỏi không ngừng thì người ta khó mà kiêu ngạo.
Viện Aspen của Mỹ cho biết hiện thời, Các hiện tượng tập đoàn đa quốc gia là phản ánh một thế giới toàn cầu hóa mạnh mẽ, do đó các góc nhìn không nhân danh nhân loại trở nên không thích hợp nữa. Buôn gian bán lận không còn thích hợp cho bất cứ nhà thương mại nào muốn ăn nên làm ra một cách bền vững trong ngày nay.
Quân đội Mỹ đã cần một máy tính điện tử Watson vào cuối đời vẫn thường xuyên tham dự các lễ lạt của câu lạc bộ những người theo tinh thần quốc gia do ông sáng lập. 000 nhân viên của IBM lên đường nhập ngũ mà vẫn hưởng 25% lương từ IBM.
Quyết định này làm thay đổi số phận IBM, đưa công ty này đi vào con đường xử lý thông tin đến tận ngày nay. 90% cổ phần một liên doanh với Đức, thường được gọi là Dehomag. Thử và sai thường là cách hữu hiệu trong những trường hợp đi trước.
Sales Manager (Giám đốc bán hàng) Sales Man (nhân viên bán hàng) Services Man (nhân viên dịch vụ) Factory Manager (Giám đốc sản xuất) Factory Man (nhân viên sản xuất) Office Manager (Giám đốc văn phòng) Office Man (nhân viên văn phòng) Có lẽ vì vậy mà cuốn sách Chiếc bóng đổ dài, viết về Thomas Watson do IBM thực hiện, đã có một cái tựa rất hay. Có thể thấy, một việc mà các kỹ sư có thể làm được nhưng đã không làm chỉ vì không khí làm việc không tốt, vì không ai bàn tới vấn đề đó.
IBM của Lou Gerstner vẫn tiếp tục chia sẻ các kinh nghiệm của mình, tiếp tục sứ mệnh giúp giới kinh doanh trên không gian Internet, trong khi vẫn duy trì các nghiên cứu cơ bản đỉnh cao với bốn giải Nobel danh giá. Trong khi đó, Gerstner lĩnh nhận một IBM lỗ nặng và nợ đầy vai. Ông đã tin là không có khách hàng nào có nhu cầu tính nhanh như vậy, ngay cả với ngân hàng, cục dân số hay quân đội.
Đó không chỉ là phép lịch sự, một kiểu đắc nhân tâm, mà là một phần chuyên nghiệp trong kinh doanh. Đến những năm 1990 của Gerstner là 130 quốc gia. của người đàn ông đang diễn thuyết mủi lòng.
Và đây là thời điểm ghi bàn của Gerstner: Họ buộc phải hướng về thị trường, nghĩa là phải phục vụ trở lại công việc kinh doanh của khách hàng. RobertSobel trong Thomas Watson Sr: IBM and the Com-puter Revolution, 1981, cho biết trong một buổi phỏng vấn vào năm 1952, Watson là người bán hàng giỏi nhất miền Đông nước Mỹ của NCR với mức lương 100 đôla một tuần. Nhưng trên bảng Watson lại để lên đó những cuộn giấy lớn.
Chính con trai của Watson sau này là Tom Watson người kế nhiệm cha tại IBMthuật lại trong hồi ký (Father, Son & Co: My life at IBM and Beyond): Wheeler & Wilson sa thải ông và bắt ông đền gấp đôi. Kết quả? Tom thắng, IBM bắt đầu kỷ nguyên máy tính hiện đại. Tất cả mọi người trước khi đi làm việc chính thức đều phải đến trường học của IBM một quyết sách được Watson thực hiện rất sớm ông mở trường từ năm 1916, hai năm sau ông nắm quyền điều hành CTR.
Ông nói như là một sự xác nhận tầm mức mới chứ không phải là một khó khăn phát sinh, như thể điều đó là dĩ nhiên và vui mừng. Dù thế nào, giai thoại hay sự thật, câu chuyện đó cũng chứng tỏ sức hút của hình tượng Watson trong nghệ thuật lãnh đạo hay lớn hơn nữa là nghệ thuật sống. Trong đời của mình ông đã cống hiến nhiều kinh nghiệm thực tiễn cho lý thuyết quản lý và