Sexkiss

5 năm ám ảnh vì bị cưỡng dục, cô gái đáng thương lại gặp lại kẻ thủ ác

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ta đâu ham hố thắng thua. Khi con người sinh ra thì xã hội đã hình thành. Khóc sau hoặc trước mỗi chu kỳ lột xác.

    Còn giọng cao thi thoảng ló ra khi giao tiếp với những người lớn thân quen mà bạn thấy mình bé con và có thể buông lỏng phần nào trước họ. Bố tôi tốt, hy sinh cho gia đình nhưng có điểm giống ông nội tôi là gần như không bao giờ tâm sự với con cái, không bao giờ nói chuyện sinh lí sinh liếc. Tôi muốn đâm vào đâu đó.

    Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm. Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó. Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về.

    Bạn có cảm giác vừa ham muốn vừa sợ hãi độ sâu của nàng. Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng. Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.

    Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu. Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc. Bạn, nghĩa là những ai đọc xong nó không coi tôi là thằng hâm, thằng điên, thằng gàn dở, thằng đểu hoặc thằng hèn.

    Những hỗn mang bao trùm lấy bạn, thách thức bạn. Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi. Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh).

    Đầu tiên tôi đốt cái cuốn sách tiếng Anh (đã xé thêm mấy trang sau khi mẹ về). Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả. Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu.

    Có người cúi mặt bấm di động. Anh họ bảo: Thằng này Bôn thật. Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp.

    Nhưng trong tiềm thức, trong bản năng thường xuất hiện những cơn đói da. Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được. Dư luận thì ác nhiều hơn thiện.

    Bác không rõ cháu đi đâu. Chị út là người bạn học lớp một với tôi. Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap