Có một ông già được gọi là Tái ông lần nọ mất một con ngựa. Ta bị mất nhiều tiền và lâm vào tình cảnh nợ nần mà không có tiền chi trả. Bị đánh bại trong cuộc chạy đua vào ghế đại biểu cử tri bầu tổng thống năm 1940, bị thất bại khi chạy đua vào hạ viện năm 1843, được bầu vào hạ viện năm 1846.
Nhưng tất cả những gì mà ta phải đạt được chính là một quyết định đúng trong những lần quyết định sai lầm để xoay chuyển mọi thứ. Khi đi trên đường không ai thèm chú ý đến tôi. Tôi đã học để trở thành người thu tiền, một nhân viên bảo vệ siêu thị… Tôi đã phải học để làm mọi nghề.
Tôi không phải là chuyên gia trong lĩnh vực này nhưng tôi xin được soi rọi một chút ánh sắng vào đề tài nay để cho nó rõ ràng hơn với các bạn. Và mỗi kinh nghiệm mới mẻ chỉ ra 1 số hình thái của sự sai lầm để sau này ta biết cách tránh chúng ". Để giúp bà lấy lại tinh thần, chồng bà đã làm việc cậy lực và sau cùng cung xmua được tòa nhà cho bà mở cửa hàng.
Từ 30 tuổi đến 40 tuổi, ta bắt đầu có được một số hiểu biết, kinh nghiệm và kĩ năng. Tôi thật sự hi vọng rằng bạn không phải một người trong số họ. 000 em bé được sinh ra mỗi năm, thế nào cũng có một em bé phải sống một cuộc sống ngắn ngủi đáng thương mà không ai trong chúng ta mong muốn, một cuộc sống trong đó nó thường xuyên tự làm cho mình bị tổn thương, đôi khi bị thương rất nặng mà không hiểu vì sao.
“Chúa đặt tôi ở đây để làm cái gì đó. Cuối cùng,vào năm 1947,một cuộc khủng hoảng nhiên liệu khác thường đã xảy ra ở Nhật Bnar thời hậu chiến. Vậy liệu ta có thể nói gì về những việc mà ta đã trải qua? Đó là những giây phút “cao quý”, “tuyệt vời”, “kỳ thú”, “gian khổ” hay “khó khăn”?
Goodyear bắt đầu thử nghiệm với cao su. HÃY CẢM NHẬN điều đó. Không tìm được, bạn là kẻ thất bại.
Mặt khác, nếu bạn không muốn làm việc, bạn phải kiếm đủ tiền để không phải làm việc nữa. Ông hầu như đã tin vào những gì mà thầy nói, nhưng có một cái gì đó vẫn không chấp nhận điều đó. Hãy dừng ở đây và hãy suy nghĩ thật kĩ.
Nhiều người có hiểu biết mơ hồ về tác động của những yếu tố này. Ngày nay, ông được xem như là một trong những người giàu nhất thế giới. Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại.
Thoạt đầu tôi nghĩ đó là một trò đùa! Chà! Vậy là không có trường học nữa. “Một số phụ huynh lo ngại con m ình sẽ thi trượt . Học vấn cũng không; thế giới đầy rẫy những kẻ có học vấn mà bị bỏ rơi; chỉ có sự bền bỉ và quyết tâm mới mang lại nhiều kết quả.
Có phải nơi này không?”. Thật sự mà nói thì tôi cũng không biết từ “xã hội chủ nghĩa” có nghĩa gì. Điều cần nhấn mạnh ở đây là :hãy để thời gian trôi qua .