Bây giờ tôi cùng bạn một mâu thuẫn của tâm hồn phức tạp của họ mà lòng hăng hái nhiều khi cao hứng dậy lên như diều gặp gió. Lòng ham muốn có tính chất thơ mộng nhưng mang màu sắc lo âu, hồi hộp. Lấy nhục tình làm phương thế tìm nhục lạc: cho nhục tình là xấu mà vẫn tìm nhục lạc, tìm cách bẽn lẽn trong tinh thần che giấu.
Tôi muốn nói những bạn trai có trước mặt mình những hình ảnh nói lên bao nhiêu cái rối ren, thắc mắc, gay cấn, éo le của ái tình. Có lá bùa nầy là được tất cả. Vậy tôi nói thành thực.
Trước hết đừng so sánh đàn bà với đàn ông về óc trách nhiệm đối với con cái. Mà tình yêu có mục đích truyền sinh, phát triển một phần lớn căn cứ vào sự nhận thức nhan sắc. Bạn thấy họ sẽ hết yêu một bạn gái khi kẻ ấy tàn sắc Tây Thi, mất giọng oanh vàng, có da mặt bị rỗ vì lên trái, hàm răng sún vì một rủi ro nào đó.
Lời khuyên đó vàng ngọc. Hãy nghe Gina Lombroso trong cuốn Tâm hồn đ àn bà đã nói cách chí lý: 'Chính bởi ái tình của đ àn ông nối chặt với sự khoái lạc chiếm cứ vào họ yêu đàn bà nào họ chưa làm chủ được, hơn là người đã thuộc quyền họ, họ yêu vị hôn thê hơn là vợ của họ. Chia động từ cho nhiều hơn động từ lãnh.
Tôi nói miễn biết lợi dụng vì có nhiều bạn trai lạm dụng nó để tỏ ra cộc cằn nông nổi, khinh người. Lẽ ra đến đây tôi ngưng bút. Con người có xác và hồn.
Tạo hóa sinh ra con người đã nghĩ đến nam và nữ. Họ hiểu người bạn trăm năm là chỗ nương tựa họ về đường vật chất. Nếu không có ái tình xen vô thì cứ chung bạn trai ăn mặc đơn sơ, nói lên tâmtính đơn sơ của họ.
đã chê mắng tôi là gàn dỡ, quê mùa không biết tán tỉnh, không biết làm cho đời mình hết cô đơn. Một bên vô định hướng về đời sống, một bên nhận thức cứu cánh của nhân loại cách rõ rệt. Trong cuốn Tâm lý bạn gái tôi đã mời bạn nhận thức sự kỳ biệt của con người bạn gái.
Hồi lúc thơ ấu họ có kể gì đến các đứa bé ở gần họ đâu. Chị mượn làm việc nặng, họ làm với tấm lòng vô vị lợi. Coi chừng nhiều cái được thích ưa hay oán ghét theo từng thời đại.
Mà họ tranh đấu cho quyền lợi thấy trước mắt vì các quyền lợi nầy đập mạnh vào thị hiếu của họ. Phải nói hai phái bổ túc cho nhau về mọi mặt từ đời sống vật chất đến tinh thần, tâm đức và xã hội. tiếc thay nền giáo dục thời nay coi rẻ sự luyện chí quá.
Nhưng họ không có xu hướng tinh thần tự nhiên dồn tâm tư vào những gì đòi hỏi sự suy xét nhiều. Đem lòng về Thượng đế là nguồn yêu, là nguồn an ủi hoàn toàn thì tâm hồn mới thỏa mãn như ý. Sách gương Giê Su ở quyển I đoạn nhất có tư tưởng nầy: Thù vong thay cho sự mơ vọng các danh dự.