- Tâu bệ hạ, trước đây thần dân của chúng ta được hưởng cuộc sống sung túc là do bệ hạ đã cho xây dựng những công trình thủy lợi có quy mô lớn, và những đền thờ thần thánh nguy nga tráng lệ. – Ông Algamish tươi cười đáp lại. Nếu vào trong quán, không lẽ anh ngồi nhìn Dabasir ăn uống một cách ngon lành còn mình ngồi không với cái bụng đang đói meo như vậy.
Sau đó, cháu tha hồ tổ chức nhiều bữa tiệc như thế mà không ảnh hưởng đến số tài sản của mình. Những nô lệ không còn bước nổi hoặc vì đuối sức mà vấp chân ngã xuống, sẽ lập tức hứng chịu ngay một trận mưa roi tàn nhẫn. Ngay cả cháu cũng vậy, ta có thể đặt niềm tin vào cháu chứ? – Sharru Nada nhìn thẳng vào mắt của Hadan Gula.
Ngoài các công trình thủy lợi, Babylon có một thành tựu nổi bật thường được mọi người nhắc đến. Tất cả số tài sản này là của ông và nó chỉ là một phần nhỏ trong số gia sản hiện ông đang có được. Rodan im lặng suy nghĩ về những lời Mathon vừa nói, đột nhiên Mathon hỏi:
Để có được một đồng bạc là cả một thời gian dài. - Ông cháu vẫn thường nói về ông, nhưng không bao giờ hé lộ điều này. Chẳng bao lâu sau, bạn sẽ cảm nhận được sự thích thú của một người đã sở hữu một tài sản hoàn toàn là của mình.
- Tôi cũng thấy họ thật đáng thương. Phải chăng nếu chúng ta cứ suy nghĩ theo xu hướng như thế thì chúng ta sẽ không thành công? Ước gì ông nội còn sống.
Trải qua một đoạn đường dài, tôi đã đến vùng đất phì nhiêu, có nước, cỏ xanh và cây trái tươi tốt. Chờ cho mọi người yên lặng, Arkad mỉm cười một cách độ lượng trước sự đùa cợt đó, rồi nói: Những lời nói của người bạn đến từ Syri quả thật rất sâu sắc.
- Một cây đàn lia như thế chẳng mấy chốc anh sẽ có được thôi. Có phải thế cậu Tarkad? Sau khi đánh bại quân Alamite xâm lược, nhà vua nhận thấy đất nước đang rơi vào tình cảnh đói nghèo nghiêm trọng.
- Ta nghe rằng, ông đã bắt đầu sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng? Tôi chỉ mong ước làm sao để nó chứa thật nhiều tiền và trở nên nặng trĩu. – Vì vậy, tôi có thể nói rằng: “Trách nhiệm của mỗi người là phải biết chuẩn bị một tài sản cần thiết khi bạn về già.
Năm 1926, ông xuất bản tập sách đầu tiên mở đầu cho một loạt các tập truyện ngắn nổi tiếng viết về cách thức tiết kiệm, và phát triển tài chính của những nhà kinh doanh. - Nhưng tất cả những gì cháu kiếm được là của cháu chứ? – Tôi hỏi tiếp. Trong lúc đang bần thần như vậy, bỗng nhiên anh đối mặt với một người đàn ông mà bấy lâu anh luôn né tránh.
Hừ! Với sức người có hạn, thì ai có thể làm nhanh công việc khó nhọc này chứ? Nhưng tôi không rút ra được bài học nào cả. Ông cũng không kết thân được với nhiều người khôn ngoan.