Thiệt là nhã nhặn và lịch thiệp! Đây, bức thư đó đây: "Tôi đã để ông cầm đầu đạo binh Potomac. Ông ấy bảo xe hãng Mỗ cừ lắm. lương y bảo tôi động mạch, bị bệnh thần kinh viêm.
Vì người nào không còn lấy một nụ cười để tặng kẻ khác, người đó cần nhận một nụ cười hơn ai hết. Sau cùng, nó kiếm được một việc làm là dán nhãn lên trên những ve thuốc nhuộm trong một kho hàng đầy những chuột cống. Lão Tử đã nói một câu mà độc giả nay còn nên suy nghiệm:
Các ông giám đốc khám Sing Sing không giữ chức lâu bao giờ. Và "ông Copper" thích được gọi như vậy lắm. Đừng chỉ cho người ta thấy rằng người ta lầm lộn, đừng làm cho người ta tức giận, trái lại phải biết khôn khéo.
Chưa coi họng tôi, ông đã hỏi tôi làm nghề gì. Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng. Đã ba năm, ông kiên tâm xin giúp kiểu cho một nhà chế tạo quan trọng nhất ở Nữu Ước.
Ông biết rằng sự thất bại đó sẽ làm cho quân phương Nam do ông chỉ huy không sao thắng được quân phương Bắc nữa và sẽ phải hoàn toàn tan nát. Lời đó quan trọng tới nỗi tôi muốn lặp lại một lần nữa: "Chẳng thà đi bách bộ hai giờ đồng hồ trên vỉa hè trước phòng giấy của một khách hàng để suy nghĩ, còn hơn là bước sồng sộc ngay vào phòng đó mà không biết rõ được mình sẽ nói gì với người ta và không đoán trước được rằng người ta sẽ trả lời mình ra sao?". Đừng mất thì giờ nghĩ tới kẻ thù của bạn.
Năm 1922, ở Californie có một thanh niên nghèo khổ, sống với vợ. Bạn không phải là một con rắn hổ chẳng hạn, thì cái lẽ độc nhất là bởi các cụ nhà là người chứ không phải là rắn hổ. Đứa nhỏ khoe, khua muỗng trong cái soong: "Ba, ngó này! Hôm nay, chính con nấu cháo".
Đây tiền sửa chúng tôi tính như vậy đây. Nhưng nắng giọi làm lở sơn, nên chính tay tôi phải sơn lại. Trước khi từ giã ông, thì ông đã bán cho tôi một tấm thẻ hội viên.
Đi xe lửa, xe ngựa, xe hơi, tàu thủy. tiếp - một ông bạn thân của tôi, nói với tôi rằng, một buổi tối nọ, con gái của ông ấy đọc lớn tiếng một bài quảng cáo của một tên chuyên môn phá thai và hỏi ông ấy nghĩa vài chữ lạ: ông bạn tôi thiệt lúng túng, không biết trả lời ra sao. Hồi ông còn làm Thống đốc Nữu Ước, nhà khám Sing Sing thiếu người giám đốc.
Về sau ra sao trong sử đã có chép. Bạn muốn những người bạn gặp gỡ đồng ý với bạn. Tôi cảm tạ ông và kính chúc ông.
Ông làm cách nào? Ông cho riêng anh ta một phòng giấy với một tấm bảng treo ở cửa đề tên và chức mới của anh. Vậy muốn thay đổi thái độ của một người mà không làm cho người ấy phật ý, giận dữ, bạn phải: Đời sống trong những quán trọ nhà quê đó không vui thú, cũng không đủ tiện nghi; nhưng sống như vậy, ông còn thích hơn là về nhà để thấy bà Lincoln với những cơn tam bành, lục tặc của bà ấy.