Dường như tấm bằng đại cương của tôi không đủ “chuyên nghiệp” nên khó xin được việc. Điều cần nhấn mạnh ở đây là :hãy để thời gian trôi qua . Các rủi ro ấy đã rèn giũa các kĩ năng chính trị trong ông và ông trở thành thủ tướng chỉ sau 30 năm đấu tranh.
Họ khởi đầu chỉ với 5 nhân viên bảo vệ và nà quán xuyến hầu hết các công việc như: làm thư kí, nhân viên văn phòng, quản lý, đôi lúc còn tự mình làm bảo vệ. Đó chính là điều khiến cuộc sống này trở nên thú vị hơn, biến ta thành ông chủ năm giữ số phận của chính mình. Sau đó, chúng tôi đi tới một bước ngoặt.
Tình cờ, nhiều hoạt động của tôi lại liên quan đến việc tổ chức các buổi hội họp, các buổi biểu diễn,các hoạt động gây quỹ - VNG, GY QUỸ! Tiền đấy! Theo tôi, đó là điều mà quyển “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu” thật sự muốn nói đến! Ồ, vậy là tôi đã thật sự vận dụng được những điều học được từ sách. “Mỗi ngày tôi hút ba gói thuốc lá” bà cụ trả lời. Không phải những thanh niên này không thể đương đầu với thất vại mà vì thương tổn do thất bại gây nên quá nặng nề; thêm vào đó, xã hội đã rút hết “những tấm ván” ngay bên dưới họ, khiến họ không cò sự chọn lựa nào khác ngoài việc chấp nhận “chìm xuồng”!
Đó là nơi các tu sĩ dạy tôi làm thế nào để chế biến món bánh pizza, bánh pho mát và bánh trứng nướng”, bà nói. Từ đó về sau, “cậu bé thị trưởng” dồn hết tâm trí vào cuộc vận động tranh cử Tổng thống. Năm 1974, anh giành được lại danh hiệu vô địch ở tuổi 32 khi đánh bại George Foreman ở Zaire.
Nó cũng giống như tuổi già vậy. Chúng ta nên thoát khỏi các kêt squar và tình thế hiện tại của mình và hướng tâm trí mình về cái mình muốn trở thành. Vì cảm thấy công ty ở Malaysia đang phát triển chậm chạp, tôi tình nguyện sang mở rộng hoạt động của công ty ở Thái Lan!
Một chính trị gia truyền lại cho người con chính trị gia “Dường như tự nhiên thường hạ gục các cá nhân bằng vận rủi để tìm ra ai trong số họ sẽ tiếp tục gượng dậy và đấu tranh”. Tôi bị bỏ mặc mà không biết phải làm gì.
Vẻ mặt tôi thay đổi hoàn toàn. Năm 1970, anh được cấp lại giấy phép thi đấu quyền anh và vào cuối năm 1971,Tòa án tối cao phê chuẩn đơn chống địch của anh. Ngược lại với mong muốn của gia đình, bà và chồng bà lao vào việc kinh doanh.
Suốt cuộc đời tôi chưa thấy ai được ca ngợi hay tưởng thưởng vì thất bại. Điều này dẫn đến mặt trái của vấn đề , đó là khi một người có được việc làm rồi, anh ta lại sợ mất việc. Đây là một điều rất đáng buồn ,và đây cũng là lí do tại sao tôi viết quyển sách này,vì tôi biết có vô số người không thể thấy được giá trị những lần thất bại của mình ;vì thế,họ sống trong một cuộc sống khép kín với người khác và mất hết mọi ảo tưởng.
Tổng thư ký Hội sinh viên tìm được cách trốn ra nước ngoài (sau 20 năm tha hương, gần đây ông ấy mới được phép trở về nước). Một lần nữa giấc mơ của cô lại tan vỡ. Không ai biết được rằng, đối với tôi, một cách không chính thức, nó đã trở thành cẩm nang của sự thành công.
Cũng vào năm đó, anh bị bại dưới tay của Joe Frazier( trận đấu đầu tiên kể từ khi anh quay trở lại võ đài). Sự việc đầu tiên cho tôi thử thách và sự việc thứ 2 cho tôi thời gian để làm nghiên cứu bệnh ung thư lẽ ra tôi không bao giờ có được nếu toi vến giữ chức chủ nhiệm khoa. Nó cũng giống như tuổi già vậy.