Một đứa con nít ban sơ học cũng không bao giờ lầm lẫn như vậy. Sau cùng, ông ta cố mời ông Gaw dùng bữa trưa với ông ta. Nhưng khi cưới rồi, điều cần nhất là đãi nhau như khách quý.
Ông có thói quen mỗi ngày đi dạo qua hết các gian hàng của ông. Tuần trước thầy đã giao hẹn rồi, hễ bắt gặp lần nữa thì thầy phạt". Chúng ta đã cho ông hay trước rằng công việc ông làm chỉ tạm thời thôi.
Ông này cũng không ra ngoài lệ đó. Các em đã cho tôi một bài học mà tôi sẽ ghi nhớ suốt đời. Tôi đã được biết anh Pete Barlow.
Rồi đúng lúc nó đang vinh hạnh, ba nó vào, như vô tình. Một trong những hãng sản xuất xe hơi lớn nhất ở Mỹ yêu cầu các nhà sản xuất cho mẫu để làm nệm xe. Xin lựa lấy một, vì được cả hai là đều hiếm thấy lắm.
Tôi bắt đầu khoe căn tôi ở đẹp, tôi thích ở đó lắm, tôi không tiếc lời khen. Không để mất một phút, ông lại ngay đường Wall Street thu hết thảy những tài liệu về người sáng lập và ông chủ hãng hiện tại. Hình như ông bắt đầu ganh đua trên đường thương mãi từ hồi 28 tuổi, và vốn chỉ vỏn vẹn có một phòng giấy nhỏ và người giúp việc chỉ có mỗi một thư ký đánh máy.
Tôi cãi: "Đừng nói chơi mà!". Kinley hay một Lincoln. Tôi đề nghị với ông như vầy.
Thiệt lạ lùng, thiệt bất ngờ, tới nỗi cô thư ký thẹn thùng đỏ mặt lên. "Giữ thể diện cho người" Mấy năm trước, Công ty Điện khí ở Nữu Ước gặp một việc khó giải quyết: làm sao cho Charles Steinmetz chịu bỏ chức chủ sở đi được. Hai người giỏi nhất trong nghề bán hàng chung nhau viết một cuốn sách về nghệ thuật dụ khách mua hàng.
- Vì gà của tôi là gà ta, đẻ trứng trắng. Ông cãi: - Xin lỗi ông, ông lầm. Sau khi coi hết các phòng rồi, bà đưa tôi đi coi nhà để xe.
Dù sao đi nữa thì cũng có một điều chắc chắn là ta đã cho vì ta muốn thỏa mãn một thị dục - Trong cuốn "Nghệ thuật dẫn dụ hành động của loài người". Tổng thống Théodore Roosevelt thu được nhân tâm một cách lạ lùng cũng nhờ bí quyết đó. Muốn dẫn dụ người, không phải tranh biện mà được.
Thế là chúng tôi bỏ câu chuyện đó và tôi bắt đầu tả những cái tốt, khéo của xe cam nhông Bạch Xa của tôi. Cái ảo thuật của lời khen đó có nên dùng trong gia đình không? Tôi tưởng không có nơi nào người ta cần dùng nó - mà cũng xao nhãng nó - bằng trong gia đình. Ông trả lời bằng mấy dòng sau này: