Nếu bạn không tin điều đó, nghĩa là bạn vốn dĩ tin rằng bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít cuộc sống của mình, và do vậy bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít khả năng thành công tài chính của bạn. Chúng chỉ quý giá nếu bạn tin chúng là thế, Nếu bạn muốn trở nên giàu có và thành công, bạn phải là một “chiến binh”, nghĩa là bạn phải sẵn sàng hành động bất chấp mọi trở ngại.
Tôi kéo tấm kính trần cho sáng và để ý thấy bốn gã bụi bặm ngồi trong thùng chiếc xe tải đang chạy ngay phía sau tôi. Như vậy, con đường ngắn và dễ đi nhất để tạo ra sự thịnh vượng là học hỏi cách người giàu – những bậc thầy trong việc điều khiển đồng tiền – chơi “cuộc chơi tiền bạc”. Tôi thấy không có lý do gì để bản thân bị lây nhiễm năng lượng độc hại đó, chẳng hạn như cãi cọ, buôn chuyện, nói xấu sau lưng.
Tôi chỉ muốn “trả” cho ông ánh mắt nọ, nhưng tôi đã không dại dột như vậy nên chỉ nói: “Vâng, cảm ơn cha” và sáng mắt lên. Người nghèo làm việc vất vả, nhưng cảm giác không xứng đáng luôn khiến họ tin rằng họ không phải là người thích hợp để nhận phần thưởng, bất kể công sức đã bỏ ra và cả giá trị mà họ đem lại. Tôi nhấn mạnh điều này, bởi người lãnh đạo có thu nhập cao hơn rất nhiều lần so với những người đi theo họ.
Nhưng, và đây là một chữ NHƯNG lớn, bạn chớ nghĩ rằng bạn đã tìm ra công cụ kiếm tiền miễn phí. Đã đến lúc bạn lấy lại sức mạnh và kiến thức của mình để tạo ra mọi thứ trong đời bạn và cả mọi thứ không có trong đó nữa. Hãy tưởng tượng bạn là “chiếc hộp thịnh vượng”.
Thế là họ sụp đổ hoàn toàn. Người giàu bắt tiền phải phục vụ mình. Tại sao? Rất đơn giản: họ đợi đến lượt mình! “Anh nghĩ thế là tệ ư? Hãy nghe chuyện gì đã xảy đến với tôi!”.
Có phải đa số đã bẻ gãy mũi tên? Đúng vậy, đó là những người bước tới mũi tên với quyết tâm phải bẻ gãy được nó. Một trong các chương trình được biết đến nhiều nhất của chúng tôi là Enlightened Warrior Training Camp (Tạm dịch: Trại Huấn luyện Chiến binh Khai sáng). Những ai đoan chắc rằng cho đi tốt hơn nhận về đều rất kém môn toán: Đối với mỗi người cho luôn phải có một người nhận, và với mỗi người nhận bao giờ cũng phải có một người cho đi.
Vậy thì cách duy nhất để thay đổi thế giới “bên ngoài” là trước tiên hãy thay đổi thế giới “bên trong”. Đó là những gì tôi muốn nói với cụm từ “vào hành lang”. Đó là những gì tôi đã làm và cũng là những điều cuốn sách này đề cập đến.
Tóm lại, trừ khi chúng ta hiểu được căn nguyên của vấn đề và làm tan biến nỗi sợ hãi, còn không thì chẳng số tiền nào có thể giúp được. Ý định của tôi là chỉ đầu tư vào đây số tiền dưới một triệu đô-la. Một tác giả yêu thích của tôi, Stuart Wilde, đã nêu điều đó thế này: “Chìa khóa của sự thành công là phải biết huy động tất cả những nỗ lực của bạn; khi bạn thể hiện năng lực của mình thì tự nhiên mọi người sẽ bị bạn thu hút.
Đó là lý do khiến tôi chọn ngành đào tạo. Nhưng vì muốn thử, Emma quyết định vẫn dành ra 1 đô-la mỗi tháng cho các tài khoản của cô. Và khi bạn thực hiện, có phải chính sự may mắn hay một sức mạnh siêu nhiên đã âm thầm giúp đỡ để bạn đủ can đảm và nỗ lực vì mục tiêu của mình? Theo tôi biết, không ai quan tâm xem yếu tố đó chính xác là gì.
“BẰNG QUYỀN NĂNG CỦA MÌNH, TÔI CHÍNH THỨC TUYÊN BỐ ‘BẠN XỨNG ĐÁNG’ KỂ TỪ THỜI ĐIỂM NÀY CHO ĐẾN MÃI VỀ SAU!” Tiếc rằng hầu như tất cả mọi người đều được lập trình để chỉ có nguồn thu từ công việc và phản đối thu nhập thụ động. Đó là cách cô phản ứng trước lối sống quá hà tiện của cha mẹ mình.