và ta nên thi hành những phương pháp của đại tá House. Ban đầu, mỗi khi tôi thấy một đám thanh niên đốt lửa cắm trại, tôi vội chạy lại, lo sợ cho những cây quý của tôi. Nó còn ba lần đúng hơn nữa, khi bạn trực tiếp nói chuyện với người khác.
Ông đã mất ăn hoa hồng hàng ngàn mỹ kim rồi mới hiểu được chân lý đó. Đặt những câu hỏi bắt người ta phải trả lời "có" là một điều rất dễ. Viên thu thuế tức thời thẳng người lên, dựa lưng vào ghế, kể cho ông Parsons những chuyện về nghề của ông, những vụ gian lận xảo quyệt mà ông đã khám phá được.
Tới nửa đêm tôi xin phép ra về. William Jennings Bryan, Tổng trưởng nội vụ, sứ đồ của hòa bình, nóng lòng đi lắm. Tại sao y quý ông như vậy? Tại ông theo lễ phép châu u, với một giọng trịnh trọng gọi người đó bằng: "Ông Copper", chớ không kêu xách mé theo kiểu Mỹ.
Nhưng Lee, rất cao thượng, không chịu đổ lỗi cho kẻ khác. Mới rồi, tôi gởi một tờ phỏng vấn có nhiều câu hỏi cho 1. Nếu tôi lầm, tôi sẽ đổi ý kiến tôi.
Bà Georgette Leblanc đã khen chị Marie và lời khen đó đã thay đổi hẳn người đàn bà đó. - Hừ! Sao! Ông C vừa đáp vừa lăn điếu xì gà từ mép này qua mép kia - Nói thử coi! Vậy, thưa quý bà, nếu quý bà muốn giữ sự vui vẻ hòa nhã trong gia đình, xin quý bà theo lời khuyên dưới đây:
Nhưng nếu hư hỏng thì mặc ông!". Thách đố khêu gợi tức khí những người có tâm huyết Charlesschwab, người tin cẩn của Andrew Carnegie, ông vua Thép, có một người đốc công để cho thợ làm không hết số công việc đã định. Năm 1922, ở Californie có một thanh niên nghèo khổ, sống với vợ.
Vậy có lẽ ông đã tự nghĩ: "Hãy khoan, đợi một chút. Vậy muốn có hạnh phúc trong gia đình: "Xin nâng niu, săn sóc bạn trăm năm của bạn". Chúng ta đều khát những lời khen chân thành mà than ôi! ít khi người ta cho ta cái đó.
Ráng sức lắm mới giữ được nụ cười trong cả bữa tiệc mà tôi đau khổ như bị hành hình vậy. Thiệt là một cuộc đâm chém vô lý và vô ích. Tôi chắc rằng chị chăm nom nhà cửa không có chỗ nào đáng chê, cũng như cách ăn bận của chị vậy.
Như vậy tất nhiên là không thành công. Mới rồi, làm xong một công việc gấp, tôi gởi ông ấy coi. Ông lại cố nài xóa bỏ giao kèo và Chaliapine lại thở dài nói: "Này, thôi chút nữa ông trở lại xem sao.
Bằng một giọng cảm động, bà ôn lại những kỷ niệm êm đềm hồi xưa: Một trong những sự giải trí mà tôi ưa nhất, là bách bộ hoặc cưỡi ngựa dạo chơi trong khu rừng gần nhà tôi. Dân tộc nào cũng tự cho mình hơn những dân tộc khác.