Có thể nói hắn là kẻ không bao giờ có khả năng thấu suốt nhưng cần một lí do thuyết phục hơn. Trơ trọi giữa phố đông. Lúc đó, liệu nó đã đủ thông minh để hiểu chưa? Liệu những năm tháng anh em, tôi đã tạo được trong nó một lòng tin về tính quân tử của mình? Khi mà tôi luôn bị hiểu lầm.
Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé. Bạn nghe tiếng tít tít tít tít liên hồi từ nơi xa vắng. Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.
Khi con người sinh ra thì xã hội đã hình thành. Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian. Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức.
Thay vì bắt chước cá tính của một số người: Tôi viết chỉ để phục vụ tôi. Diệt cả những con virus có lợi cho sức đề kháng. Và cũng như bà nội tôi, chả để ai bắt nạt.
Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học. Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy. Thế là xao nhãng, thế là bia bọt, đề đóm và hơn thế… Quần chúng dần mất lòng tin.
Cái bút này vỏ kín như bưng. Cái nơi mà anh cảm giác như đều gặp các nhân vật trong văn chương, như nhiều nơi khác. Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.
Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi. Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn. Bạn đã thực sự dấn thân rồi.
Tôi không có ý định ra đi. Tỉnh giấc vào chừng 1 giờ. May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.
Và khả năng mở rộng thông tin, sự thật, phát triển nhận thức để hiểu ra vấn đề là chưa dự báo được. Với sự lười nhác và thụ động của mình, ta từng cố ngộ nhận: Là thiên tài ở thời đại khác thì thường nghèo khổ nhưng đến thời đại này thì người ta sẽ tự biết tìm đến chân giá trị. Sẽ dừng viết 2 phút để nghĩ ra 2 tiếng trước mình làm gì.
Ngồi chuyện trò một lúc, ông anh bảo cho nóng hơn nhé. Gọi đó là chiêu bích hổ du tường, được anh em kính nể. Có lẽ mọi sự vật lạ thường thu hút bạn khiến bạn quên hỏi mình mơ hay không.