Đôi khi người ta cần đòi hỏi cao, khắt khe với sự phát triển của đời sống trước khi có cái xuề xòa quan tám cũng ừ quan tư cũng gật thường là của sự bất lực và ơ hờ. Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận. Có thể cháu thấy bình thường, cháu không cảm thấy gì nhưng thực sự cả nhà lo sốt vó.
Họ chiếm tỷ lệ một trên hai lăm khán giả, hoặc một trên năm mươi gì đó. Khi con người sinh ra thì xã hội đã hình thành. 21 tuổi thì còn phải đến trường.
Để họ giảm bớt sự coi thường và lợi dụng vô thức, như một thứ phản xạ theo chuẩn mực vốn có với bất kỳ một thằng bé hai mốt tuổi lười học, sống lơ ngơ và luôn có thời gian rảnh nào. Đừng nhầm bạn với tôi. Tao đờ mẹ bật quạt mãi mà đờ mẹ đéo hết nóng….
Tôi là một kẻ có trái tim nhạy cảm và yếu đuối. Tôi chả thấy thú vị gì cả. Mà em lại chẳng thể sưởi ấm hết hồn anh.
Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm. Bạn hãy thử xuất hiện trong một căn phòng tầng 4 của một ngôi nhà trên phố. Mà đời người thì có mấy đâu.
Những ý nghĩ va đập đập phá trong đầu đòi được chui ra. Cậu mợ ạ, thời gian vừa qua tôi ghi nhận cháu có một số tiến bộ. Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel.
Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn. Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác. Bắt đầu khó nghĩ đây.
Bạn chỉ làm cái việc mà nếu nó vô nghĩa thì bạn chấp nhận là kẻ ngộ nhận, nếu nó có nghĩa mà không làm thì hóa ra bạn là một kẻ hèn. Ông đặt tay nàng lên vành tai và nói: Anh muốn thú nhận với em một điều. Nhưng là lợn thì rất hay tự hào.
Nhưng thực tế đã biến tôi thành một con chim nao núng trước cành cây cong. Mà người lấy thì chưa chắc người đã trả. Oan không kém từ đạo đức chiếm đến hai phần ba dung lượng thuật ngữ đạo đức giả nên vì chữ giả mà bị ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng.
Trong thế gian này, chẳng có gì tan biến cả. Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500. Tôi không có bản lĩnh.