Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao.
Họ nói: "Giá như tôi biết điều này sớm hơn!"; "Những triết lý hữu ích này sẽ làm thay đổi cả cuộc đời tôi!" hay "Tại sao người ta không dạy những điều này trong chương trình thạc sĩ nhỉ!" Nhưng câu nói mà tôi thường nghe nhất là: "Chắc chắn mọi nhà quản lý sẽ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích từ những triết lý đơn giản này. Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì. "Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ.
James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế.
Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây.
Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại. Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi.
Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian.