Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông. Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác. Chỉ còn dòng máu là hoang dã.
Phim chưa hết thì vợ gã đón con về. À, thì ra… Tiếng reo ngô nghê trước hai con chó của thằng em tôi làm tôi giật mình. Nhưng bên cạnh việc đem lại tự do để phát huy năng lực cho một số con người, có thể thấy đi hoang cũng tạo ra vô số ma cô, gái làm tiền và trẻ vô thừa nhận.
Ôi, cuộc đời của bác tôi. Họ cũng đủ tự trọng để tự lực cánh sinh. Em không viết cũng vì em muốn chăm sóc cho anh nhiều hơn.
Không, cháu không bảo bác: Biết rồi khổ lắm nói mãi đâu. Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình. Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ.
Khi đã bước vào nền thể thao chuyên nghiệp của nước nhà hay bất cứ đâu mà muốn khẳng định tài năng thì nó cũng phải cứng cáp và cạnh tranh gay gắt. Lúc ngồi rỗi thế này, các ý nghĩ tha hồ nhảy nhót trong đầu. Bạn cảm ơn những giờ phút bên họ.
Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng. Thật ra, có gì để mất đâu. Nhưng bạn sẽ phán xét những lời nguyền rủa của một bộ phận trong số họ.
Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây. Chỉ có nó mới biết những gì nó để rơi là gì. Mình không thích từ vàng nghĩa vật chất.
Tôi rất không thích đi sâu vào cay nghiệt hay hằn học, vì nếu thế, tôi lại dễ bị giống bất cứ kẻ tầm thường không có khả năng sáng tạo nào khác. Khoảng cách vô hình. Hay pha một ly sữa cho anh những đêm anh thao thức bên ngòi bút.
Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà. Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí. Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên.
Thấy cả thơ, mẹ bảo: Đừng đốt, để mẹ đọc. Những thằng bạn thân thì đã chuyển đi từ cấp II. Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi.