Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
Còn James lại chẳng có thời gian. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.
Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!".
Họ rất phấn khởi và hào hứng đón nhận những kinh nghiệm mà tôi đã chia sẻ qua những buổi nói chuyện. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!
Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình.
Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế. Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng. Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?".
Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này. James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh. Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết.
"Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Tôi gọi cậu vì muốn trao đổi với cậu vài điều về dự án vừa rồi tôi đã giao cho cậu. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.
Nếu không xảy ra những rắc rối ấy, chắc tớ cũng chưa học được cách giao việc cho nhân viên sao cho hiệu quả. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Tôi không biết cậu đã làm gì trong những tháng qua, nhưng mọi việc đang rất tốt đấy.
Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Và James cứ day dứt mãi khi biết hai vợ chồng Jones được thoải mái tận hưởng những ngày nghỉ ở tận vùng đảo Hawaii xinh đẹp. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.