Tôi chỉ nhặt một món đồ ở ghế hành khách, thì chiếc xe chệch khỏi con đường và lủi vào bức tường. Kết quả tôi thường tìm thấy kho báu ở những nơi mà người khác ngó lơ. sau đó, mỗi tuần bạn hãy chơi trò “mười phút liên lạc” một lần.
Chúng ta thử tính xem, mỗi người trong 50 người này trung bình quen thân 300 người khác. Lynne lưu ý đến tờ đơn và hỏi mượn xem. tôi biết mình có thể được đánh giá tốt ở một công ty nào đó.
Nancy là một y tá 64 tuổi sống ở Dallas. Người không may thiếu mất khả năng này, và vận rủi của họ chỉ rặt mang lại tuyệt vọng, mất mát,và hủy hoại mà thôi. Nhưng điều thực sự làm tôi kinh ngạc là nó vẫn tiếp diễn.
ở Nhật có một thứ bùa may mắn phổ biến gọi là Búp bê Daruma – được đặt theo tên một tăng ni phật giáo, mà theo truyền thuyết, đã ngồi nhập thiền lâu đến nỗi tay chân của ông biến mất. mọi chuyện cứ như trong chuyện cổ tích, và ban đầu tất cả mọi thứ đều diễn ra êm ả. Cho đến giờ, chúng ta đã bàn qua ba giai đoạn thực hành trong trường học may mắn: tuyên bố quyết tâm thay đổi; ôn lại hồ sơ may mắn, và thực hiện các kỹ thuật suy nghĩ và hành xử như người may mắn.
Pulitzer sinh ra ở Hungari. Còn một lý do thứ hai nữa giải thích tại sao người may mắn và người không may lại trông chờ khác nhau về tương lai. Tôi phải quán xuyến việc nhà trước khi đi học.
Đêm trước giao thừa năm 1999, tôi đứng bên bờ sông Thames, với hàng ngàn người đang tụ tập, hân hoan đón chờ thiên niên kỷ mới. trong một cuộc phỏng vấn, Susan sụt sùi giải thích: “không ai muốn ngồi chung xe hơi với tôi, và nếu tôi đi đến nhà ai thì tôi luôn bị la là hãy ngồi yên một chỗ, đừng nhúc nhích gì hết”. người ta tạo dựng ra nhiều cơ hội hơn, ra những quyết định may mắn hơn, thực hiện những bươc quan trọng để đạt được ước mơ, hoài bão của mình, và tìm ra được nhiều cach biến chuyển vận xui thành vận hên.
Đến khi ngoài 20 tuổi thì anh đã vào tù ra khám biết bao nhiêu lần vì những tội vặt vãnh, và đã thay đổi công ăn việc làm xoành xoạch. ở đầu chương này tôi đã nêu cuộc khảo sát của mình về sự may mắn và trực giác. Người lo lắng khó tập trung vào việc họ đang làm; họ miên man nghĩ tới nỗi lo và những vấn đề rắc rối của mình hơn là chú tâm đến những thứ xung quanh.
Cuối cùng, tôi trèo vào một cái hộp khổng lồ, nhờ người ta bao lại, cột một chiếc nơ lớn, và rồi quay cảnh tôi nhảy vọt ra, hét lên, “ngạc nhiên chưa! quí vị đang chứng kiến người đoạt giải, quí vị đang theo dõi thành viên về nhất trong đội’cảnh đó kéo dài vài phút, cho tôi giới thiệu bản thân với họ và lý do tại sao toi muốn có mặt trong chương trình. Lát sau, có náo động chi đó ở góc bên kia nhà hàng, tôi ngó sang có chuyện gì. Mà nguyên tắc này cũng hỗ trợ họ những cuộc gặp gỡ và chuyện trò với người khác.
nhưng ông không muốn nghe dưới những sự kiện và con số - lời hay lỗ, hợp lý hay không hợp lý. Người may mắn rút ra những cách giải quyết hiệu quả từ những vận rủi của họ. Nào bây giờ hãy nhìn thang điểm sau đây để khám phá xem điểm số của bạn được xếp vào loại cao, trung bình, hay là thấp.
hầu hết thời gian, bằng cách nào đó, tôi đạt được những gì mình muốn, nhưng nếu không đạt được, thì ngày hôm sau thức dậy tôi sẽ tách hẳn nó ra. liệu trực giác của người may mắn có chính xác và đáng tin cậy hơn không? Và nếu thế thì, tại sao lại như vậy? tại sao người không may mắn ít ra quyết định dựa vào trực giác hơn người may mắn nhiều? để tìm hiểu thêm, tôi tìm tòi nghiên cứu sâu về vô thức. mấy lần thử đầu tiên của bạn có thể chỉ là vài câu chớp nhoáng, không hơn.