Ví dụ như cất giấu tài sản vào một nơi kín đáo. Cha của ông đã gán ông để lấy một số tiền chuộc để chuộc anh ấy khỏi bị tử hình. Khi bọn con đến đó được một thời gian, anh ta bảo với con rằng có một thương gia mới mất, vì không có ai trông coi cửa hàng nên người nhà của ông ta nhượng lại với giá rất rẻ.
Còn nếu anh Araman thất bại, thì số tiền anh ấy nợ cũng không vượt quá khả năng chi trả của anh ta. Đó là công việc cai quản một toán nô lệ xây tường thành ở vương quốc đó. Nó sẽ là người chăn dắt lạc đà cho em.
- Anh có cho phép người chị của anh mạo hiểm với số tiền mà có thể anh phải dành dụm trong suốt năm mươi năm làm việc cực nhọc bên cái lò nấu đồng, chỉ để cho chồng của chị ta có được kinh nghiệm trở thành một thương gia không? – Rodan thừa nhận –Araman chỉ có thể giúp tôi làm những công việc trong cửa hàng rèn giáo mác mà thôi. Sau cuộc mua bán đó, ông Nomasir mời chúng tôi ở lại uống rượu.
Cuộc sống của ông vẫn cứ thế trôi qua, nhưng dường như càng ngày ông Nana-naid càng sốt ruột trông đợi ông đi bán về. Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”. Về vấn đề làm giàu, tôi rất tâm đắc và sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện có thật sau.
Ngay cả cháu cũng vậy, ta có thể đặt niềm tin vào cháu chứ? – Sharru Nada nhìn thẳng vào mắt của Hadan Gula. "Có một người nông dân hiểu được tiếng nói của loài vật, nên vào mỗi buổi chiều, ông ấy thường nán lại trong chuồng gia súc để nghe các con vật nói chuyện. Vì vậy, tôi vui lòng cho anh mượn mươi đồng tiền vàng nếu anh bảo đảm với tôi rằng, anh có thể hoàn trả lại cho tôi trong thời gian sớm nhất".
Những lợi nhuận nhỏ và chắc chắn vẫn tốt hơn nhiều so với một vụ đầu tư mang lại lợi nhuận lớn nhưng không bảo đảm an toàn. Bà có một đứa con trai và luôn mong muốn nó trở thành một thương gia giàu có. Trong hơn một năm sau đó, tuy tôi phải sống chung và làm việc như một tên nô lệ nhưng tôi vẫn không thể trở thành một tên nô lệ được.
Lúc nào họ cũng thảo luận và cẩn thận trước khi tiến hành những kế hoạch kinh doanh mới. Đến khi nhà vua ra lệnh đúc cổng, chúng ta sẽ mang bán số đồng ấy. – Arkad nói như thế vào buổi sáng ngày học thứ năm.
Chúng có bộ lông dài rất mượt mà và mềm mại. Không một ai ở thành Babylon này có tài làm cho những giai điệu trở nên ngọt ngào hơn anh. Sharry Nada mỉm cười không trả lời mà hỏi ngược lại Hadan Gula:
Ông có đồng ý với tôi như vậy không? - Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo. Lòng vô cùng biết ơn Dabasir, Tarkad thấm thía một điều: “Một khi đã có ý chí sắt đá, thì con người sẽ dễ dàng tìm ra được một con đường để tiến lên phía trước!”.
Cứ sau bốn, ông Aggar lại trả tiền lời cho cháu. Dĩ nhiên, chọn điều sai là do chúng ta ngu ngốc. - Chẳng lẽ mình đã sai khi chọn lối thoát này? Chẳng lẽ mình đúng là một kẻ hèn nhát, một con người có linh hồn của một kẻ nô lệ ư? – Nghĩ đến đây, bỗng nhiên đầu óc của tôi bỗng trở nên tỉnh táo hơn.