Cái cây là minh họa điển hình cho hầu hết các dạng tiến trình phát triển diễn ra khắp nơi trong tự nhiên, bao gồm cả thế giới nội tâm của mỗi chúng ta. Bạn càng bớt chất đồ vào túi, thì nó càng dễ trở nên nhẹ hơn. Nghĩ quá nhiều cũng giống như ăn quá nhiều.
Hãy làm những gì mà bạn có thể làm được cho ngày hôm nay. Nguyên tắc là cần thiết. Đến lượt mình, các tác nhân nội tiết, thần kinh nói trên lại hoạt hóa toàn bộ các chức năng khác, kể cả các hoạt động cơ bắp và hoạt động thần kinh trung ương trong đó có hoạt động trí não.
* Tôi chỉ chịu ảnh hưởng bởi những ý kiến tích cực và con người tích cực. Tạo sự quân bình là biết cách nắm giữ và đan xen các sợi chỉ ấy lại với nhau một cách hài hòa. Phần thể xác, lời nói và hành động là phần cấu trúc bên ngoài được nhìn thấy, còn cội nguồn là bản chất bên trong, là nền móng cho sự phát triển về thể chất và tâm hồn.
Hãy tưởng tượng chúng ta đang gieo một hạt giống suy nghĩ trong sáng và tích cực. Lời nói tích cực hay tiêu cực cũng đều ảnh hưởng đến người khác. Được nửa bài, cô giáo bước đến chỗ tôi và đưa ngón tay lên môi ra hiệu cho tôi.
Những tình cảm bốc đồng có thể rất tiêu cực. * Tôi nhiệt tình với cuộc sống, tràn đầy nghị lực và mục đích. Căn bệnh tai hại nhất của tâm trí chính là suy nghĩ quá mức, đặc biệt là suy nghĩ quá nhiều về người khác: người ta làm gì, lẽ ra người ta phải làm gì, họ đã nói gì, ta muốn họ phải nói gì, tại sao họ cứ nói thế.
Bây giờ, hãy tái hiện tình huống này và phản ứng theo cách mà bạn có sử dụng phẩm chất mới ấy. Là người, chúng ta có những nhu cầu tình cảm sâu sắc. Được nửa bài, cô giáo bước đến chỗ tôi và đưa ngón tay lên môi ra hiệu cho tôi.
Chúng ta có sống thanh cao, hoàn hảo và trong sạch mà không hề có lấy một suy nghĩ sai trái, một lời nói hay một hành động sai nào không? Họ cho rằng chỗ của con người là ở trên mặt đất. Bước đầu tiên là lắng nghe.
Hãy thành thật chừng nào tốt chừng nấy. Nếu biết chấp nhận những gì vượt ngoài tầm kiểm soát của mình và biết tập trung vào những gì nằm trong khả năng, tâm trí chúng ta sẽ được thư thái, "bay bổng" và không còn phải suy nghĩ nhiều nữa. Gần như chúng ta sống 8 giờ mỗi ngày ở công sở, nếu cứ để những suy nghĩ tiêu cực về những người đồng nghiệp lấp đầy tâm trí, ta sẽ phải trải qua 8 giờ làm việc căng thẳng, không vui vẻ.
Tôi buông lỏng các cơ trên đôi bàn chân. Đó là lý do tôi trân trọng giới thiệu đến các bạn cuốn sách quý giá này. Chúng ta phản ứng quá đáng, tưởng tượng thêm và rồi chuyện bé xé ra to.
Chúng ta cần tự đặt câu hỏi: "Mình thật sự muốn có loại cảm giác nào?". Thả lỏng vai và tay. Nêu ra 5 phẩm chất tốt đẹp của một người mà bạn đang có những vướng mắc với họ.