Tôi h ỏi Jobs tại sao ông lại muốn tôi là người viết tiểu sử của ông. “Đừng làm nó trở nên nhí nhố nhé”, Jobs đề nghị. Cô ấy chỉ có một căn phòng trong nhà của chúng tôi".
Kết quả là một loạt sản phẩm đặc sắc đã khai sáng cho thị trường công nghệ ảm đạm. ông nói Jobs là một người phức tạp, và mánh khóe chỉ là một mặt tối của một con người thành công đó. Không một ai trong chúng ta có thể biết mình sẽ được ở đây trong bao lâu, cũng giống như tôi, nhưng tôi tin là là tôi có để thực hiện rất nhiều điều trong khi tôi còn trẻ.
niệm và sinh nhật. ” Một khi đoạn quảng cáo “Manifesto” bắt đầu trình chiếu, nhóm lại thử điều gì đó mềm mại, dễ chịu hơn, như là những ghi chép về một ngày trong cuộc sống của nhà làm phim trẻ Jessica Sanders. “Michael, làm sao anh có thể nói tôi sẽ xử lý được, khi mà chính bản thân anh cũng cóc làm được gì?” ông nói.
“Hãy dừng đoàn tàu lại, nó sẽ không có kết quả,” ông nói với Woolard. Bà gặp khó khăn khi nói chuyện nhưng cũng phải mỉm cười. Và tôi sẽ hỏi Debi chúng đã được lau sạch hay chưa.
Bà sẽ nghe thấy tiếng động cơ xe của Jobs từ xa và nói: “Tôi đoán là hôm nay Steve sẽ lại dùng bữa tối cùng chúng ta. Video, hình ảnh, âm nhạc của bạn. Vincent hỏi thế thì Apple có thể làm thêm điều gì để mọi chuyện suôn sẻ không.
Jobs vẫn tiếp tục tư vấn, trao đổi với Bill Campbell và Art Levinson, những người đang phải kiêm nhiệm hai vai trò, vừa là chuyên gia cố vấn sức khỏe cho riêng ông, vừa là những đồng giám đốc của công ty. Phần lớn mọi người trong cuộc đời Steve có thể thay thế. Còn một điểm đáng thất vọng khác mà Jobs đã cố nói giảm nói tránh: “Đầu năm sau, chúng tôi sẽ phát hành bản 0.
Trong đó là một trăm chiếc máy tính Macintosh mới toanh, trên mỗi chiếc đều có một tấm biển. Jobs muốn chia sẻ với Sculley niềm phấn khích của mình đối với máy tính Macintosh. Sự đẹp đẽ trong nhận thức này là ở chỗ chỉ có một công ty được đặt ở vị trí có thể đi theo cách tiếp cận này.
Nhưng nhận định này của Andy đã bị Steve bác bỏ. Ông đã đưa Apple trở lại đường ray chính bằng cách loại bỏ tất cả chỉ trừ một vài sản phẩm cốt lõi. “Tôi cũng có cảm giác giống các anh, nhưng tôi thực sự cũng trưởng thành giống anh ta.
Một chiếc xe buýt của trường khác trong khu vực cũng bị phá hủy sau khi đội tuyển của trường này đánh bại đội của trường Crittenden trong một trận đấu vật. Đó là cơ sở cảm xúc cho sự tồn tại của chúng. Reed đã chọn đi Kyoto, vì cậu biết rằng cha mình vẫn bị mê hoặc bởi sự tĩnh lặng của Thiền nơi thành phố đẹp đẽ đó.
Trong những giờ giải lao, Jobs và Kottke sẽ đi ra ngoài và chơi guitar trên bãi cỏ. Đó là một mệnh lệnh mà, theo thời gian, vừa có lợi vừa có hại. “Tôi đã đưa ra kế hoạch này, và cuối cùng tôi vẫn tiếp tục phải rót thêm tiền vào đó,” ông nhớ lại.