Sexkiss

Bỏ thuốc mê, tiền bối làm tình cô thư ký cả đêm trong chuyên công tác

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chẳng cần gì nữa cả. Đã thế lại còn không chịu quay bài. Ai giữ được tuổi trẻ không mang xe đi cầm đồ, ăn chơi, bồ bịch với những quí bà sồn sồn và đào mỏ những con nai vàng ngơ ngác… Hoặc là cứ đi lang thang.

    Nhưng không thích vì nó cũ, lại có vẻ như trốn tránh. Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi. Tôi thấy lòng nhẹ đi nhiều.

    Diễn biến tâm lí có vẻ như thế. Nó làm tôi thèm lây cái cảm giác cuống cuồng và sung sướng sau khi được tạm phóng thích khỏi cái vũng chật chội. Bác chọn đội đỏ mất rồi, cháu chọn đội xanh vậy.

    Đều muốn mở mang, muốn tìm đến cái chân-thiện-mỹ hiểu theo nghĩa khoáng đạt. Nhưng khi bạn phá sạch sành sanh chúng, bạn lại trở nên không thật. Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết.

    Còn ta, ta tầm thường thôi, cứ cá nhỏ mà ta cho vào chảo rán. Bạn cũng đang ganh đua với họ. Không biết thanh minh thế nào.

    Có thể thanh minh rằng mình không chạy thì kẻ khác cũng chạy? Không đúng. Vả lại, Lâm Nhi vào chuồng từ hồi còn bé tí. Tôi lấy cuốn tiếng Anh không học nữa và bắt đầu chầm chậm tước nó ra.

    Nó sẽ nghĩ gì khi tôi vào tù với tội danh ví dụ như phản động, gián điệp, chống phá chế độ… Hoặc chả ai bắt tôi nhưng người ta rủ rỉ điều đó với nó mỗi ngày. Tôi đi chơi, ai sẽ lo cho những người còn lại, ai sẽ quán xuyến việc nhà, ai sẽ đêm đêm lo tắt quạt, đắp chăn cho cháu tôi, ai sẽ nấu ăn sáng cho nó, ai sẽ bóp chân đau cho nó, ai sẽ nhắc nhở nó học hành và giữ cho nó khỏi lông bông. Tôi là một kẻ có trái tim nhạy cảm và yếu đuối.

    Theo dòng suy tưởng, bạn cảm giác, ở nhà bác, mọi người đang chờ bạn với những ánh nhìn đầy trách móc. Bạn hãy thử xuất hiện trong một căn phòng tầng 4 của một ngôi nhà trên phố. Ông đang nằm trên một cặp đùi trắng muốt! Ông muốn vùng dậy.

    Chúng tôi thương hắn, thương gia đình hắn. Xin lỗi nhé, buồn ơi. Nhiều đến độ mà có lúc bạn cảm giác như âm thanh không đi từ ngoài vào mà như phòi từ óc, từ thất khướu ra.

    Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường. Trốn học mà để bị nói. Và bon chen không bẩn, không ác.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap