Cách xa thủ đô không đầy 300 km, một chiếc phản lực đã nổ khi vừa cất cánh ở sân bay Quốc gia trong một cơn bão tuyết. Tôi hỏi cậu bé cuốn sách nói gì và tôi nghĩ bụng thằng bé sẽ nói tầm phào bất kể điều gì. Chúng ta phải quyết định rằng mình không thể chấp nhận để cho có quá nhiều người, đàn ông cũng như đàn bà, trẻ con cũng như người già, bị vứt ra ngoài đường phố như những cặn bã của xã hội.
Mỗi ngày chúng ta phải luyện tập ý thức cống hiến bằng cách không chỉ để ý đến bản thân mình, mà còn phải để ý đến những người khác nữa. Với những người khác, một thế kỷ mới được gọi là thời gian dài. Nhiều đối thủ của ông đã vô cùng vui mừng khi thấy ông chịu đau khổ vì phần lớn tài sản của ông bị tiêu tán, Nêu ví dụ này không phải để phán đoán ông, nhưng là để chúng ta hiểu được động cơ nào đã thúc đẩy ông và để thông cảm phần nào nỗi đau khổ rõ ràng của ông.
trong xã hội công nghiệp và hiện đại, người ta trở nên ít hoạt động. Không có lực bẩy nào mạnh hơn là cá tính trong việc hình thành thái độ con người. Khi tôi nhìn xuống cử tọa với 5,000 khuôn mặt tươi cười dễ thương, lúc ấy tôi ý thức được tôi đang sống giấc mơ của mình! Thật là một một cảm giác kỳ diệu khi biết rằng ẩn sau những đám mây nghi ngờ, tôi lại có được những thông tin, những chiến lược, triết lý, kỹ năng có thể giúp biết bao người đang hiện diện ở đây có thể tự tạo khả năng cho mình để biến đổi cuộc đời mình.
Cuốn sách này còn tiếp tục được chúng ta tham khảo như một loại sổ tay của người sử dụng cho bất kỳ lúc nào cuộc sống đặt ra những thử thách mới hay có những đòi hỏi đang diễn biến. Anh đã tìm ra nhiều niềm cảm hứng và khích lệ để nâng cao phẩm chất đời sống cho những người khuyết tật. Có vô số cảm giác, vô số cách nhìn về hầu như mọi khía cạnh trong cuộc đời.
Với Mẹ, niềm vui là ở chổ đi rảo qua các ngõ ngách tối tăm và tanh hôi trong thành phố để đến những túp lều tồi tàn và phục vụ những trẻ em thiếu ăn, với những thân xác bị tàn phá bởi dịch tả và kiết lị. nếu bạn không quyết định sử dụng nó. Bạn có ấn tượng gì khi nghe nói đến từ "thiên tài"? Với tôi, tôi nghĩ ngay đến hình ảnh của Albert Einstein.
Điều khiển là cách bảo đảm rằng một sự thay đổi mà bạn tạo ra sẽ trở nên ổn định và lâu dài. Con người này có thể thay đổi cách cảm nghĩ của mình vào một lúc nào đó không? Chắc chắn là được- chỉ cần họ thay đổi tiêu điểm của tâm trí họ. Về uống bia thì lại có một chuyện khác.
Bạn đã từng trải qua những cảm xúc bi thương và chán nản, bất công hay vô vọng trong thập niên qua của đời bạn? Riêng tôi thì chắc chắn là có. Tuy nhiên, điều làm tôi phấn khởi, đó là nhân viên quản giáo đã hiểu rõ sức mạnh của những câu hỏi để làm suy yếu cả những niềm tin mạnh mẽ nhất. Lần đầu tiên khi tôi nghe kể về Stu Mittleman và những thành tích của anh, tôi thực sự bị cuốn hút, nhất là khi tôi nghe kể thêm là tất cả những người chứng kiến thành tích của anh đều nói rằng lúc anh ta đạt mức 1,000 dặm thì trông anh ta còn khoẻ hơn lúc anh ta mới xuất phát! Anh ta không hề bị chấn thương nào - một vết da bị giộp cũng không! Điều gì đã giúp anh đạt tới mức tột cùng của thân thể anh mà vẫn còn có thể gia tăng tối đa tiềm năng của mình mà không làm nó bị thương tổn?
Không có chân, mặt bàn không thể đứng được. Dầu sao tôi tự cho mình là "thông minh" và người thông minh thì không coi điều gì là tích cực khi nó không thực sự tích cực! Và quanh tôi cũng có rất nhiều người ủng hộ quan điểm đó của tôi (và họ cũng thất vọng trong đời họ giống như tôi). Một người bạn của tôi không có con cái, nên thường gọi những đứa trẻ là "quỉ con".
Trước hết, bạn hãy viết ra bốn hành động mà bạn cần thực hiện nhưng bạn đã trì hoãn trước đây. Ví dụ những niềm tin của bạn về loài người nói chung sẽ không chỉ ảnh hưởng đến cách bạn đối xử với người bạn của bạn, mà với bất kỳ ai bạn gặp. Không có nó, chúng ta chỉ sống có một nữa.
Các niềm tin cơ bản và các quy luật thuộc tiềm thức của bạn. Thế nhưng tôi đã tỉnh ngộ. Có hai ích lợi lớn mà các nhà doanh nghiệp này tạo ra.