Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.
Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Áp dụng mức độ này khi bạn muốn người khác thông báo trước khi hành động để bạn kịp thời ngăn chặn những rắc rối có thể phát sinh.
Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ. Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. - Cậu có rảnh không? Jones luôn giữ được vóc dáng cân đối, cơ thể khỏe khoắn nhờ thói quen chơi golf và chạy bộ đều đặn ba, bốn lần một tuần.
Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc.
Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng. Đó là, khi nhân viên hoàn tất bất cứ công việc nào mà cậu đã giao, hãy nhớ luôn lập bản tổng kết công việc. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi.
Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".