Trong khi những người khác một ngày làm 8 tiếng thì ông một ngày làm 16 tiếng. Suốt cuộc đời mình, những lí giải mới của ông về sự tiến hóa dựa trên sự chọn lọc tự nhiên đã bị chỉ trích nhiều hơn là được tán dương. Vậy bạn có còn cho rằng phụ nữ và đàn ông giống nhau khi thành phần hooc môn của nam và nữ không giống nhau ?
Ông làm việc chăm chỉ hơn bất cứ người nào khác và luôn giúp đỡ những người khác chuẩn bị thuốc của mình sau khi đã kết công việc. Lúc đó, ông túng đến nỗi phải thường xuyên mặc một cái áo sơ mi nhàu nát và mang một đôi dày rách nát. Cô quẳng đôi giày múa ba lê vào trong kho và không bao giờ mang chúng nữa.
“Người duy nhất không mắc sai lầm chính là người không hề làm gì cả. Một hôm, ông tình cờ gặp lại người bạn cũ, người sau này giới thiệu ông với một công ty bảo hiểm. Đừng giới hạn mình trong một kỹ năng.
Để kiếm sống, bà phải nhận thêm làm một số công việc vặt như nấu ăn hay dạy tiếng Anh, sau cùng bà dành dụm tiền để mở một nhà hàng nhỏ bán pizza. Cuộc sống của anh dường như đầy ắp niềm vui và sự mãn nguyện. Không ai biết được rằng, đối với tôi, một cách không chính thức, nó đã trở thành cẩm nang của sự thành công.
Khi được hỏi lí do vì sao buồn phiền, anh đã nói: “Tôi đang mắc một căn bệnh hiểm nghèo và tôi sẽ phải chết sớm. Tôi sẽ dồn hết tâm trí để đạt được điều mình mong muốn. Hãy lấy một rắc rối làm một ví dụ: nếu ta nhìn thẳng vào vấn đề và cố thoát khỏi nó, nó trở thành một “tình huống”.
Năm 1917, ông tham gia đảng xã hội Pháp. Cuối cùng, vụ án được chuyển lên tòa án tối cao của Mĩ. Nó có thể làm bạn nhũn nhặn hơn hoặc cứng rắn hơn.
Vài tháng sau, con ngựa không những quay lại mà còn dắt thêm một con tuấn mã theo. Ta sợ bệnh nhưng lại chẳng thèm quan đến sức khỏe. Câu trả lời là không phải thế.
DUELL,GIÁM ĐỐC CƠ QUAN CẤP BẰNG SÁNG CHẾ HOA KÌ,1899. Năm 1988, ông viết quyển “Lược sử thời gian” (A Brief History of time) quyển sách được dịch ra hơn 22 thứ tiếng và bán ra hơn 10 triệu bản trên khắp thế giới. Thật đáng buồn khi biết rằng xã hội đang cố gắng đẩy đám già cả thừa thãi này vào viện dưỡng lão.
Vòa tháng 6 năm 1913, ông rời Sài Gòn với ý định ra nước người tìm đường cứu nước. Nhiều người không chú ý được đến điều đó. Ngày này qua ngày khác câu nói đó vẫn còn vang vọng trong kí ức tôi.
Vậy ai là người muốn có cuộc sống gian khổ và khó khăn ?Tôi ủng hộ những người không thích điều này . Bạn sẽ vượt qua rào chắn này bằng việc khắc phục tâm trạng thất vọng, xem mỗi lần thất bại như một lần học hỏi kinh nghiệm và cố gắng tiến lên phía trước. Vậy là tôi bắt đầu đọc lại, không chỉ một lần mà nhiều lần như tác giả đề nghị.