Chúng ta đã bỏ qua mục đích của bài giảng là nghe. Ví dụ: “The elephant conceals the ant” (Con voi che con kiến). Bạn có từng nghĩ trong thực tế, những người mù, không có bất kỳ một công cụ hỗ trợ họ ghi nhớ không? Một người mù thì không thể mang theo một tờ giấy ghi danh sách đồ cần mua đến chợ được vì họ không thể đọc được nó.
“Sophia à, tôi vừa nhìn thấy cô ăn đào, liệu cô có còn giữ hạt đào lại không? Tôi có một thú vui là sưu tầm hạt đào trong phòng khách. Bạn sẽ không thể sử dụng “những sự cám dỗ” khi ở nhà, những thứ khiến chúng ta rời khỏi bàn học “chỉ hai phút thôi”. Không gì có thể trôi tuột ra khỏi tâm trí chúng ta! Tất cả đều được tiếp nhận, lưu và khóa lại trong tập tin khẩn cấp khi ta nghĩ đến nó!
Với từ “Occassionally”, chúng ta lại gặp vấn đề rắc rối ngược lại – hai chữ c đứng trước và chỉ có một chữ s đứng sau. Bây giờ, hãy cho tôi biết, bạn có thật sự tin rằng danh sách mua sắm kia, dù chỉ sử dụng một lần, cũng sẽ trở thành gánh nặng cho trí nhớ của bạn không? Thực ra một danh sách như vậy không thể “làm đầy” trí nhớ của bạn. Tôi sẽ bắt bạn phải chờ đợi lâu.
” (con voi che con kiến). Hãy ngồi gần bục giảng!!! Có một sự khác biệt lớn trong mức độ tiếp thu bài giảng của một học sinh giữa những người ngồi bàn đầu và những người ngồi sau. Bây giờ, hãy lấy chữ cái C của Carl và chữ T của Tina.
Ông đã dành được vô số giải thưởng, trong đó có 19 giải Grammy, 2 giải Quả cầu vàng và 1 giải Oscar. Sự khác biệt giữa tưởng tượng và thực tế là rất nhỏ. Nguyên nhân thứ 2, và cũng là vấn đề trung tâm, là một sai lầm cụ thể lại dẫn đến hình thành khuynh hướng chung, hay nói cách khác là phát triển quan điểm tiêu cực cho trí nhớ về những công việc mà chúng ta thất bại.
Điều quan trọng là bạn học được ý nghĩa của các tên trong các nền văn hóa khác nhau. Giai đoạn C: Cách nhanh nhất để kết nối cái tên với một người Bạn không thể! Thông tin này đã được lưu trong trí nhớ lâu dài của bạn từ khi bạn còn rất nhỏ, và nó sẽ mãi mãi khắc ghi trong tâm trí bạn (ngoại trừ những trường hợp mất trí nhớ do đâu ốm hay tổn thương thân thể).
Hàng ngày, chúng ta ghi nhớ hàng trăm điều mới mẻ, nhân con số này với số năm ta sống, ta thu được gì? Thật khó có thể tưởng tượng được con số như vậy, và điều kỳ lạ là nó chỉ tập trung ở 1/10 trí nhớ của ta. Phương pháp này không phải là một sự gán ghép mang tính cố định. Tưởng tượng bạn đi bộ từ bãi gửi xe vào cổng tòa nhà.
Chúng ta định bước ra khỏi cửa và… chúng ta quên mất mình đã làm gì với chùm chìa khóa. Abraham Lincoln, Tổng thống Mỹ, đã tự học luật kể từ khi không trường nào chấp nhận ông vào học. Trước cuộc gặp tiếp theo với nhóm người đó, bạn hãy chuẩn bị thật kĩ và nhắc lại tên từng người.
Vậy còn chúng ta? Chúng ta thật sự là một loại máy móc tiên tiến. Brad là một sinh viên to béo. Nếu không có cuốn lịch trong tay ngay lúc này thì bạn hãy sử dụng đến trí tưởng tượng của mình.
Sau đó, chuyển các chữ cái còn lại thành các con số. Chúng ta sẽ biến trật tự này thành câu như sau: “Occasionally, I drink 100cc of soda a day” (đôi khi tôi uống 100cc nước soda một ngày). Và bây giờ hãy tưởng tượng điều mà Cicero muốn nói trong buổi tổng kết hàng tuần của mỗi quân đội.