James hiểu những công việc còn lại mà anh sắp sửa giao cho các nhân viên của mình sẽ khó khăn hơn trước. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc.
- James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. - Cậu hãy ngồi xuống đi. - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ?
Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn! Bất kỳ học viên nào từng tham gia khóa học của tôi cũng đều cảm thấy bớt căng thẳng hơn trước. Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy.
Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
- Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp. Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn.
Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. - Anh chỉ vào tấm bảng. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.
- Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong. Khi lớn lên, mẹ của họ lập gia đình với hai anh em John Jones và John James vào cùng một ngày.
Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn.
- Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi.